Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trọng Sinh Ấm Hôn: Tổng Giám Đốc Khẽ Cưng Chiều
  3. Chương 9: Chap-9
Trước /20 Sau

Trọng Sinh Ấm Hôn: Tổng Giám Đốc Khẽ Cưng Chiều

Chương 9: Chap-9

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 9: Có lúc lá gan của tôi còn to hơn.

Mong các bạn nghe thử bản audio chương ở dưới rồi đưa ra nhận xét giúp mình có nên đưa thêm audio vào không nhé ♥

Chương 9: Có lúc lá gan của tôi còn to hơn.

Về cơ bản đã xác định được công việc của phòng làm việc, Bùi Tử Thâm lại quay về dáng vẻ ba lăng nhăng ngồi đó nhiều chuyện.

“Vừa mới kết hôn, sao cô có thể bỏ lại người kia của cô, ra đây nói những việc này với tôi chứ?”

Động tác của Mạc Thi Ý hơi khựng lại một chút, “Tôi đòi của anh ta một triệu để lập nghiệp, hi vọng có thể thuận lợi ly hôn.”

Bùi Tử Thâm suýt nữa phun ra một ngụm rượu.

“Chỉ một triệu cũng đáng để cô giày vò bản thân thế sao? Không đúng, đang yên lành sao vừa kết hôn đã muốn ly hôn. Chẳng lẽ cô đã…?”

Mạc Thi Ý hơi ngẩn ngơ một lúc, liền nhận ra Bùi Tử Thâm đang cẩn thận nhắc tới chuyện gì.

“Điều anh suy nghĩ chỉ là một trong các lý do, còn có một lý do quan trọng hơn.”

Bùi Tử Thâm vặn hỏi, “Lý do gì?

Mạc Thi Ý buồn bực thở dài, ánh mắt mơ hồ, “Tôi đã từng yêu anh ta yêu đến mức đánh mất bản thân, thậm chí có thể nói yêu đến mức mất cả mạng sống. Chẳng lẽ bây giờ không cho phép tôi tỉnh táo lại, lựa chọn quay đầu là bờ không yêu anh ta nữa hả? Bùi Tử, tôi thật sự không yêu nổi nữa rồi.”

Bùi Tử Thâm đưa tay qua sờ trán Mạc Thi Ý. Nhiệt độ bình thường, có vẻ không khác lúc trước là bao. Nhưng ánh mắt của cô đã thay đổi rồi.

“Thi Thi, cô…”

“Mạc Thi Ý, lá gan của cô thật sự không nhỏ.” Phía sau đột nhiên vang lên tiếng quát lớn quen thuộc.

Mạc Thi Ý lập tức tỉnh táo lại, vừa quay đầu đã nhìn thấy Thẩm Mục Hàn sải bước đi tới, khuôn mặt lạnh lẽo đầy vẻ giận dữ, lạnh lẽo đến mức xung quanh mấy chục mét không có một ai dám tới gần.

Cô đột nhiên rất muốn cười.

Tình cảnh này thật quen thuộc.

Trong kiếp trước, người đàn ông này cũng bắt gặp cô ngồi chung với Bùi Tử Thâm, không nói một lời đã ra tay đánh người bạn tốt này của cô.

Thoát nhìn thì giống như đang ghen, nhưng trên thực tế lại đang tức giận và không tin tưởng.

Cũng bởi vì sự không tin tưởng này, cũng đưa tới các bi kịch sau này nối đuôi đến, kiếp trước cô không thể nhận ra, vậy hiện tại…

“Có lúc lá gan của tôi còn lớn hơn nữa, anh có tin không?”

Không đợi Thẩm Mục Hàn và Bùi Tử Thâm kịp phản ứng lại, Mạc Thi Ý đã đi tới ngồi xuống bên cạnh Bùi Tử Thâm, thân mật khoác tay Bùi Tử Thâm.

Lúc nhìn về phía Thẩm Mục Hàn, trên mặt là nụ cười vui vẻ, trong mắt lại là sương lạnh dày đặc.

“Anh đã cảm thấy quan hệ của tôi và anh ấy thân thiết như thế, không bằng dứt khoát một chút, chỉ cần anh muốn, bây giờ có thể đến Cục dân chính lấy một tờ giấy ly hôn.”

Bị người vợ mới cưới khiêu khích ngay trước mạt mình như thế, là đàn ông đều không thể nhịn nổi, ít nhất Thẩm Mục Hàn cảm thấu hình ảnh này rất gai mắt.

Anh đột nhiên đưa tay ra kéo mạnh Mạc Thi Ý, giọng điệu lạnh như băng, “Cô không có tư cách nói những lời này. Thu lại lời nói đi, nếu không –”

“Nếu không thế nào, kéo tôi đi giúp anh nhảy một điệu nhảy thần tiên hầu hạ những khách hàng này, hay lại muốn uy hiếp tôi, muốn tìm cho mẹ tôi một nơi yên giấc mới?”

Lúc Mạc Thi Ý nói ra những lời này đã vô tình để lộ sự oán hận sâu đậm, cứ như những việc này đã từng xảy ra vậy.

Cũng khiến Thẩm Mục Hàn một lần nữa cảm thấy sự khó chịu từ sâu trong lòng.

Anh thật sự đang bàn một dự án với khách hàng, nhưng rõ ràng việc còn chưa xảy ra, vì sao cô lại nói chắc chắn như thế?

Thẩm Mục Hàn dùng sức nắm lấy cổ tay của cô, “Đừng quên bây giờ cô đã là vợ của tôi, bớt làm những việc dụ dỗ đàn ông đi.”

“Hình như Thẩm tổng còn chưa hiểu rõ tình huống lúc này!” Bùi Tử Thâm cũng dùng sức ấn vào cổ tay Thẩm Mục Hàn, âm thầm dùng sức định ép Thẩm Mục Hàn buông Mạc Thi Ý ra, “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Anh đã không có tình cảm với cô ấy, lại còn muốn bắt lấy cô ấy chết cũng không buông. Hơn nữa, Thi Thi đã sớm không thích anh nữa rồi, anh còn lấy đủ việc ra uy hiếp cô ấy, tuy Bùi mỗ không có gì, nhưng vẫn có một hai phần sức đối đầu với Thẩm tổng!”

Lời này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, kích thích khí thế quanh người Thẩm Mục Hàn càng lạnh lẽo hơn, anh nhìn thẳng vào mắt cô, “Trả lời tôi, cô cũng nghĩ thế sao?”

Mạc Thi Ý không dám đối mặt với anh quá lâu, tránh để lộ cảm xúc sâu trong lòng, lập tức dùng sức rút tay của mình về, còn cố ý lấy một tờ khăn giấy chậm rãi lau sạch nơi bị anh chạm vào.

“Anh không tin tôi, tôi có nói nhiều hơn, giải thích kỹ càng hơn cũng có ý nghĩa gì chứ?”

“Cô…” Đúng vào lúc này, tiếng chuông vang lên.

Quảng cáo
Trước /20 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Copyright © 2022 - MTruyện.net