Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký
  3. Chương 7
Trước /66 Sau

Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký

Chương 7

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tử Oánh hơi sửng sốt, vị phu nhân này là?

Chợt nghe Lão phu nhân gọi nàng “ Tử Oánh cònkhônggặp qua Trang phu nhân.”

Trang phu nhân, chủ nhân của chiếc khăn tay cũng họ Trang. Trong kinh thành người họ Trang tínhtrênđầu ngón tay, họ Trang, lại làm quan chỉ có thể là Ngự tiền thị vệ thống lĩnh Trang Lưu.

khôngbiết chủ nhân chiếc khăn kia là ai?

“ Tử Oánh thỉnh an Trang phu nhân” Tử Oánh hành lễ.

“ Mau đứng lên,thậtlà hảo hài tử. Vừa nhìn thấy con tađãcảm thấy chúng ta rất có duyên.” Trang phu nhân lôi kéo Tử Oánh tủm tỉmnói.

Tử Oánh cúi đầu hé miệng cười, nàngkhôngrõvị Trang phu nhân này có ý đồ gì, nhà nàng và Trang phủ cũngkhônglui tới. Kiếp trước nàng cũng chỉ ở cung yến xa xa nhìn thấy vị Trang phu nhân này, khi đó vị Trang phu nhân này rất hăng hái, trượng phu của nàng là người Hoàng Thượng tín nhiệm, là cánh tay phải của Hoàng Thượng.

“ Phu nhân cũng đừng khen nàng,sẽđem tiểu hầu nhi này sủng lên trời mất.” Lão phu nhận cười hề hề với Trang phu nhân.

“ Mau xem lão phu nhân kìa, cháugáitốt như vậy nếukhôngcầnthìtặng cho nhà tađi. Nhà ta cũng là thiếu của hiếm như vầy a.” Trang phu nhân lại cùng Lão phu nhân trêu đùa.

Chẳng lẽ vì nàng mà đến?

Đời này nàng cũngkhôngphải là tài nữ gì, huống hồ nàng còn chưa mười ba, nếu làm mai có chút sớm.

Trang phu nhân cởi vòng tay Lục phỉ thúytrêntay đeo vào tay nàng.

Tử Oánh vội vàng từ chối, vòng tay này vừa nhìn thấy tỷ lệ là vô cùng tốt, cũng là vật theo Trang phu nhân nhiều năm, nàng sao có thể nhận đại lễ như vậy? Vội vàng nâng mắt cầu cứu lão phu nhân.

“ Phu nhân chothìcon cứ nhận lấyđi” ánh mắt lão phu nhân lóe lên,nóivới Tử Oánh.

“ Đa tạ phu nhân.”

“ Vẫn là lão phu nhân thông suốt, thời giankhôngcòn sớm, vãn bối xin cáo từ.”

“ Tiết ma ma thay ta tiễn Trang phu nhân.”

Hoàng di nương thấy Trang phu nhân đưa cho Tử Oánh cái vòng kia, trong mắt lộ ra ghen ghét, lại bị Liễu di nương quấn lấy, cảm thấy phiền, dứt khoát quay đầunóichuyện cùng với các phu nhân khác, nhưng mấy vị phu nhân lại cùngnóichuyện với Tam phu nhân,khôngbỏ xuống thân phận mànóichuyện vớimộtcái di nương, Hoàng di nương càng thêm bực mình.

Liễu di nương cong khóe môi, nàng chỉ cần cuốn lấy Hoàng di nương là được rồi.

Lão phu nhânnóivới Tử Oánh “ Mệt mỏi sao?”

“khôngsao ạ, tổ mẫu cảm thấy thân thể thế nào?”

“khôngcó việc gì, ngày mai nghỉ ngơi tốt là được.đãgiờ tỵ, các phu nhân cũng sắp phải về, con chuẩn bịđi.”

“ Vâng” dù sao cũng chỉ là tết trung thu, các phu nhân chỉ cần đến phủ hỏi thăm, tỏ vẻ tôn kính với bềtrênlà được.

Lát sau Uyểnâmdẫn Trầm Nhan, Vận Điềm và vài vị tiểu thư quan gia từ hoa viên trở về, tất cả đều là khách, phải chu toàn, nàngkhôngcó mặt ở đó, tất nhiên Uyểnâmcó thể lấy thân phận chủ nhân chiêu đãi.

Nhìn thấy nàng hoàn hảo đứng chỗ này, Uyểnâmtỏ ra kinh ngạc, nghi hoặc nhìn Hoàng di nương.

Hoàng di nươngnhẹlắc đầu.

Sau khi các phu nhân và tiểu thư quan gia rờiđi, Lão phu nhân phân phó dùng cơm trưa, cơm trưa quả nhiên phong phú.

Cơm xong cả nhà ngồi ở phòng khách dùng trà.mộtnha hoàn thô sử chạy vào “ Lão phu nhân, ở cửa hông có hai nam nhân,nóilà……,nóilà đến tìm Tam tiểu thư.” Tiểu nha hoàn cắn răngnói.

Lão phu nhân ném ly trà xuống đất “ Ngươinóicái gì.”

Tiểu nha hoàn sợ đến mức quỳtrênmặt đất, thân mình phát run, Lão phu nhân cũngkhôngnhìn tiểu nha hoàn “ Thải Liên, ngươiđixem là chuyện gì?”

Thải Liên vội vàng “ Vâng”mộttiếng bước ra.

“ Ngoại tổ mẫu, còn có thể là chuyện gì,khôngphải là biểu tỷ mơ tưởng nam nhân, nhưng là, biểu tỷ a, thế nào lại có tận hai nam nhân tìm tỷ?” Vận Điềm sợ việckhôngđủ lớn, mở miệngnói.

Tử Oánh nhàn nhạt nhìn xung quanh,trênmặt Liễu di nương vội vàng, Hoàng di nương lộ ra nghi hoặc, Uyểnâmvà Vận Điềm vui sướng nhìn người gặp họa, Tam phu nhân và Trầm Nhanmộtbộ việckhôngliên quan đến mình.

“ Vận Điềm!” Lão phu nhânnói“ Đây là lời màmộtcônương gia nênnóisao?”

Vận Điềm cúi đầu,khôngnóichuyện.

Tử Oánh ngồitrênghếkhôngmở miệng, nàng cònđangsuy nghĩ sao Tống ma ma lại làm việc chậm như vậy?

Uyểnâmnhìn Vận Điềm bị tổ mẫu quở trách, đứng dậynói: “ Tổ mẫu, tỷ tỷ mới là người làm sai, ngườikhôngtrách mắng tỷ tỷ, lại trách biểu tỷ? Biểu tỷnóikhôngcó sai, nếukhôngsao tỷ tỷ lạikhônggiải thích?”

Đây là châm ngòi quan hệ giữa Vận Điềm và Lão phu nhân, đồng thời còn muốn Vận Điềm cảm tạ nàng ta vì thay nàng ( Vận Điềm)nóichuyện.

Mới mười hai tuổi màđãsuy nghĩ sâu xa như vậy.

“ Tổ mẫunóivậy là muốn tốt cho biểu tỷ. E sợ những lời này truyền ra gây bất lợi cho thanh danh của biểu tỷ, muội muộiđãkhônghiểu được ý của tổ mẫu, lại còn muốn biểu tỷ hiểu lầm tổ mẫu, như vậy có chútkhôngổnđi.”

Quả nhiên Vận Điềm nghi hoặc nhìn về phía Uyểnâm, mặt Uyểnâmđỏ bừng, trừng mắt với Tử Oánh.

Hoàng di nương thấy nữ nhi bịnóinhư vậy, lập tức ngồikhôngyên “ Tam tiểu thư là có ý gì? Uyểnâmcũngkhôngcó nhiều tâm tư như vậy, bản thân vụng trộm còn muốn đổi trắng thay đen, như vậy mới là chân chính tâm tư thâm độc!”

“ Hoàng di nương mở miệng ngậm miệng lànóita vụng trộm,khôngbiết di nương có tận mắt chứng kiến ta vụng trộm với nam nhân, di nương có bằng chứng gìkhông?”

“ Hừ, người ta cũngđãtìm đến cửa, ta xem Tam tiểu thư còn gì muốn giải thích?”

Tử Oánh cười nhợt nhạt,khôngđể ý đến Hoàng di nương.

Thải Liên mang theo nội vụ tổng quản - Thẩm tổng quản tiến vào.

Vì trong phòng khách cókhôngít tiểu thư chưa xuất giá nên Thẩm Thực cũngkhôngmang theo hai người kia tiến vào “ Hồi Lão phu nhân, lão nôđãđem hai người kia trói lại, quỳ trong sân, thỉnh lão phu nhân phân phó.”

Lão phu nhân nhìn qua các vị tiểu thư cùng di nương “ Các ngươi về trướcđi, nàng dâu lão tam và Tử Oánh ở lại.”

“Tổ mẫu, người để chúng con ở lạiđi, chúng con có thể xem xem, người phương nào mà dámnóixấu trong sạch của tỷ tỷ, đồng thời cũng từ đó học cách quản gia. Tổ mẫu, người thấy sao?” Uyểnâmmở miệngnói.

Vận Điềm cũng gật đầu tán thành.

Xem người nào dámnóixấu nàng? Là xem nàng bị thân bại danh liệt như thế nào mới đúng.

Uyểnâmnhìn Tử Oánh vẫnkhôngchút hoang mang, để cho ngươi tự đắc, lát sau xem ngươi hết đường chối cãi như thế nào!

Lão phu nhân trầm ngâm, bà tin tưởng Tử Oánh bị oan, nếukhôngcho các nàng lưu lại, khó tráchsẽhoài nghi kết quả. Lưu lại xem cũng tốt.

Lão phu nhân phân phó tiểu nha hoàn đặtmộttấm bình phong phía trước, người bên trong vẫn có thể nhìnrõtình hình bên ngoài.

Tử Oánh nhìn hai người quỳ trong viện,mộtngười béo núc ních, quần áo phấn nộn,hắnchắc là “ Thiếu gia”,mộtngười khác gầy nhong chắc là gã sai vặt.

“ Các ngươi là ai?” Lão phu nhân trầm giọngnói.

“ Hồi lão phu nhân, con là tôn nữ tế tương lai của người a. Hôm qua Tam tiểu thư phái nô tỳnóivới con, hôm nay trong phủ nhiều người, để con thừa dịp đến tìm nàng” vị “ Thiếu gia”nói.

“ Câm miệng!” Lão phu nhân tức giậnnói“ Ngươi luôn miệngnóibiết Tam nha đầu, có chứng cứ gìkhông?”

“Có, có” ‘Thiếu gia’ lập tức gật đầu “ Tam tiểu thư từng nhận ngọc bội đính ước của con.”

“ Tổ mẫu, người hãy để nha hoànđiPhù Dung viện của tỷ tỷ lục soát. Việc này đồn ra, thể diện của tỷ tỷ sao có thể còn a?” Uyểnâmởmộtbên châm ngòi,trênmặt lại lộ ra thương tiếc và đau xót.

“ Người đâu,điviện của Tam tiểu thư tìm xem.” Lão phu nhân phân phó, lại có chút lo lắng nhìn Tử Oánh.

Tử Oánh cảm kích nhìn lão phu nhân, từ đầu đến cuối lão phu nhân đều tin tưởng nàng, để nha hoàn bên cạnhđitìm vì muốn chứng minhsựtrong sạch của nàng.

“ Tổ mẫu, nếuđãmuốn lục soát, sao lại chỉ lục soát viện của cháugái? Chuyện này truyền ra ngoài, cháugáilàm gì còn thể diện mà sống?” Tử Oánhnóivới lão phu nhân “ Muốn lục soát, chi bằng lục soát cả phủ, viện của tiểu thư, viện của các di nương, tổ mẫu, người thấy như thế nào?”

Hoàng di nương đột nhiên có chút bất an, Tử Oánhkhôngbị bắt gian tại trận, khi thấy nàng ở Vạn Cúc đường của lão phu nhân bà ta cảm thấy bất an, nhưng thấy Tử Oánhkhôngcó bất kì động tác nào, lại yên lòng.

Nhưng giờ nhìn thấy, hai kẻkhôngcòn dùng được này lạiđitố cáo Tam tiểu thư cấu kết cùng bọnhắn, thế nhưng Tam tiểu thư mặt vẫnkhôngđổi sắc, là nàng tâm cơ quá sâu hay vẫn còn nắm chắc làsẽkhônglục soát được gì?

Đến cùng là chỗ nàokhôngđúng?

“ Lão phu nhân, như vậykhôngổn, làm lớn như thếsẽlàm người ta nghĩ trong phủ chúng ta có đạo tặc a.” Hoàng di nương mở miệng.

“ Di nươngnóinhững lời này là chắc chắn ta và người khác cấu kết a? Tử Oánhthậtđau lòng.”nóixon còn đưa tay lau khóe mắt.

khôngphải ngươiyêuthích nhất là diễn trò quan tâm ta như thế nào trước mặt lão phu nhân sao? Hôm nay tasẽcùng ngươi diễn tròthậttốt.

Hoàng di nương ghê tởm, trừng mắt với Tử Oánh “ Xem tam nha đầu connóigì kìa, di nương nhìn ngươi lớn lên từnhỏ, đau lòng ngươi cònkhôngkịp, làm sao có thể tin ngươisẽlàm ra chuyện như vậy? Chỉ là nhân chứng cũngđangở đây, di nươngkhôngthểkhôngtin, lạinói, lục soát toàn phủ động tĩnh quá lớn, chỉ sợ lão gia cũngkhôngđồng ý.”

Hoàng di nương trực tiếp định nàng với tội danh vụng trộm với người, chứng cứ vô cùng xác thực, lại mang lão gia ra tạo áp lực, quả nhiên trong mắt Lão phu nhânhiệnra do dự.

“ Hoàng di nương, nếu lục soát sân của ta,sẽgiúp mọi người tin tưởngsựviệc này là gian dối, Tử Oánhsẽkhôngtừ chối. Nhưng Hoàng di nương vì sao lại luôn từ chối lục soát, có phải trong viện của di nương cómộtsố thứkhôngmuốn người khác biết?”

Lão phu nhận sau khi nghe những lời nàythìnghi hoặc nhìn Hoàng di nương.

Hoàng di nương nghe những lời này, bên ngoàikhôngcó thái độ gì nhưng trong lòng lại ân cần hỏi thăm tổ tông của Tử Oánhmộtlần.

“ Tịch Dương,đimời lão gia và Tam lão gia đến đây.” Lão phu nhân phân phó đại nha hoàn Tịch Dương bên cạnh người.

Trừ Tiết ma ma Tịch Dương là người lão phu nhân tin tưởng nhất. Tịch Dương bên ngoài lạnh lùng, nhưng lại rất xinh đẹp, trong phủ có tiếng là băng sơn mỹ nhân, đại lão gia mỗi lần nhìn thấy nàngthìnửa hồn phách đều bị câuđi. Có lời đồn Lão phu nhân chậm chạp chưa gả Tịch Dươngđilà vì muốn lưu nàng làm thông phòng cho đại lão gia.

Trong mắt Tịch Dương thoáng qua khó xử nhưng vẫn hành lễ lui xuống tìm đại lão gia và tam lão gia.

Hoàng di nương nhìn dáng người lung linh của Tịch Dương, hai khối thịt trước ngực xóc nảy theo bướcđi, nam nhân hậnkhôngthể ngay lập tức chăm sóc hai khối thịt đó, ngay cả nữ nhânkhôngmuốn thừa nhận cũngkhôngđược, từnhỏTịch Dương chính làmộtvưu vật. Sớm biết như thế, khi bà ta vào phủđãtìm cách đuổi nha hoàn nàyđi, trong mắt bà tahiệnra ghen tỵkhôngthể che giấu được.

Liễu di nương nhàn nhạt nhìn qua, lớn lên xinh đẹpthìthế nào, cũng chỉ là đồ chơi của nam nhân,khôngcó nàngsẽcó người khác, nhưng nhìn thấy Hoàng di nương phải cam chịu trong lòng nàng vẫn thống khoái. Chỉ có đứanhỏmới là chỗ dựa vững chắc của nàng. Tính ra nàng cũng vào phủ hơn nửa năm, thế nào vẫnkhôngcó động tĩnh?

Tử Oánhkhôngchút lo lắng Lão phu nhânđitìm phụ thân, nàng tin tưởng phụ thânsẽbiết cách xử lý.Đọc nhanh tại mTruyen.net

Quảng cáo
Trước /66 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ông Chủ, Tôi Muốn

Copyright © 2022 - MTruyện.net