Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Tự Truyện] Con Đường Mang Tên Em
  3. Chương 14
Trước /87 Sau

[Tự Truyện] Con Đường Mang Tên Em

Chương 14

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chap 10: Mọi sự bắt đầu

- Sao mày ở đây?

- Câu ấy tôi hỏi ông mới đúng

Nó chẳng để ý gì nữa, nó bắt đầu khóc: Đúng là mấy thằng say dễ khóc thật.

- Mai ơi, trở về với anh đi Mai

- Anh say rồi, anh đi về đi

- Anh không say, anh nhớ em lắm Mai ơi, em là tất cả của anh. Quay về với anh đi em!

- Những gì phải nói em nói hết rồi, anh đi về đi.

- Anh sẽ bỏ qua hết mọi chuyện, anh sẽ tha thứ hết, anh chỉ cần em quay về bên anh thôi Mai ơi – Rồi nó quay sang mình

- Cường ơi, anh xin em, em buông tha Mai đi

- Anh có sĩ diện không? Anh đang van xin tôi đấy à?

- Đúng, anh đang van xin em đấy Cường. Anh chỉ có Mai thôi.

- Anh đi về đi, đừng để tôi coi thường thêm nữa.

Van xin không được, nó ngồi gục xuống, vừa nói vừa khóc, cũng chẳng hiểu nó nói gì nữa. Cả khu trọ bắt đầu nhốn nháo vì nó, chốc chốc lại có người chạy sang nhìn rồi lắc đầu chạy về.

- Có chuyện gì đấy Cường? – Thằng Thái

- Éo biết, nó say xong đến đây khóc lóc.

- Đập cho nó tỉnh ra

- Thôi, đánh nó làm cm gì.

- Mày để nó ở đây gào khóc thì bà chủ ra bà đuổi cả lũ đấy.

- Ờ, nhưng cũng chẳng biết làm tnao, chả lẽ lôi cổ nó ra à?

- Anh buông tôi ra – giọng con gấu

- Đm, nó làm gì rồi – 2 thằng vụt chạy vào nhà. Mình cũng chẳng hiểu sao lại để nó 1 mình trong đó với gấu nữa. Trước mặt mình là thằng K đang ôm ghì lấy con gấu của mình, mẹ kiếp nó, cuồng điên rồi. Mình lao vào giằng nó ra, con gấu ôm chặt lấy mình ngay lập tức. Nhưng nó chưa chịu bỏ cuộc, tiếp tục lao vào, vừa lao vào vừa khóc, không thể hiểu nó nghĩ gì nữa, mình giơ chân lên đạp cho nó cái vào bụng, thằng già lùi lại rồi đứng vừa khóc vừa chửi. Thằng Thái lao ra bồi cho 1 cái vào ngực nữa, nó loạng choạng.

- Thôi đừng đánh nữa Thái, nó say rồi.

- Rồi mọi người sẽ tất cả mọi chuyện - rồi nó đứng dậy lấy xe ra về. Trước khi về còn kịp trăn trối 1 câu chót:

- Mày cướp Mai của tao, giờ tao không còn gì cả! Mày cứ đợi đấy. Nó vừa nói vừa khóc – Công nhận là nó yêu Mai thật.

- Biến, đm mày.

15 phút sau

- Tại sao con lại yêu Cường hả con?

- Con yêu là yêu làm sao mà giải thích được hả mẹ?

- Nhưng giờ 2 nhà đi lại như thế rồi con định tính sao đây?

- Mẹ chẳng cần biết con có yêu không à?

- Tất nhiên là mẹ cần, nhưng K yêu con mà, con cũng yêu K 2 năm rồi!

- Con chưa bao giờ yêu anh ta!

- Thế tại sao lại để đến bây giờ hả con? Mọi thứ đang được chuẩn bị hết rồi. Giờ bố mẹ biết làm sao, bố mẹ chết mất con ạ.

- Con xin lỗi.

- Con về nhà ngay đi, bố mẹ muốn nói chuyện với con. Bố mẹ không chấp nhận người như Cường đâu, chưa gì đã đánh người rồi, còn gọi bạn bè đánh anh K nữa. – Không hiểu thằng già ấy nó vừa bơm đểu cái gì nữa.

- Con không về đâu - Rồi gấu tắt máy. Mẹ gấu, rồi bố gấu thay nhau gọi điện, nhắn tin nhưng gấu nhất quyết không nghe. Ngồi trong lòng mình, gấu khóc dấm dứt. Mình biết gấu buồn lắm, vì đã làm bố mẹ phải thất vọng, làm bố mẹ buồn. Bố mẹ gấu đã đi khắp nơi rêu rao rằng K là con rể, còn dẫn đi gặp họ hàng này nọ nữa, bây giờ mà không lấy K chắc bố mẹ nàng không dám bước chân ra cửa.

1 tuần sau

- Anh, em phải về nhà thôi

- Sao vậy em?

- K lên nhà em ăn vạ rồi

- Ừ, anh biết mà.

- Anh đưa em ra bến nhé

- Để anh đèo em về

- Thôi anh, giờ chưa phải lúc, để em về đủ rồi.

Đèo gấu ra bến rồi quay lại phòng TN, trong lòng như lửa đốt. Cả buổi chiều không làm được việc gì. Tin nhắn từ gấu

- Cường yếu, đang làm gì đấy?

- Đang trên phòng TN, em đang làm gì?

- Em vừa nấu cơm xong, chuẩn bị ăn cơm.

- Uhm, mọi việc ổn chứ em?

- Vâng, em chưa nói gì, còn hình như K khóc lóc kể lể với bố mẹ nhiều lắm rồi.

- Ừ, em cứ bình tĩnh nhé.

- Vâng. Anh yên tâm. Yêu Cường yếu!

- Đấm cho giờ!

Tối hôm ấy

- Anh Cường yếu ơi

- Anh đây em. Tình hình thế nào?

- Vừa nói chuyện xong, K nhất quyết không chịu buông. Bố mẹ em thì tin K lắm, nghĩ em đang bị anh lừa nên thiếu tỉnh táo.

- Ừ, anh biết sẽ thế mà. Em đừng làm căng với bố mẹ nhé.

- Vâng, anh yên tâm. Tối nay bố mẹ còn bắt em ngủ cùng K cơ.

- Cái gì? Nó làm gì em rồi?

- Làm gì được em? Em cầm cái kéo rồi, giờ đang nằm 1 mình ở tầng 3 này.

- Tội nghiệp, thương quá.

- Bình thường thôi. Sáng mai đón em nhé, mai em xuống sớm, ở nhà ngột ngạt lắm.

- Ok em

Sáng hôm sau mình ra bến đón gấu về phòng trọ, gấu lao đến ôm lấy mình như kiểu lâu lắm mới gặp ý.

- Gì mà ôm chặt vậy, đứng đây chứ có đi đâu đâu

- Hihi, ôm không chạy mất

- Em đói không? Đi ăn nhé

- Không, về phòng đi anh

Đang 18+ thì thấy điện thoại của mình kêu, là máy nhà gọi.

- Về quê ngay Cường!

- Con đang bận lắm. Có chuyện gì đấy mẹ?

- Bận cũng về, tao cần mày về gấp.

- Có chuyện gì mẹ nói luôn đi

- Tao không chấp nhận đứa con dâu như thế. Mày muốn bố mẹ chết phải không Cường?

- Như thế là thế nào mẹ?

- Nó đã là dâu con nhà người ta rồi, mày sao phải thế hả con? Mày hết con gái rồi à?

- Mẹ chưa hiểu đâu, con biết Mai là người thế nào.

- Tao không cần biết, tao nhục nhã lắm rồi, con ơi là connn. Mày về mà xem người làng người xã người ta nói gì - Mẹ tôi òa khóc lên.

- Mẹ ơi, con xin mẹ, Mai không phải là người như thế đâu. Con sẽ về nói chuyện với bố mẹ bây giờ đây

Mai nghe thấy hết, gấu không dám khóc to mà chỉ dấm dứt khóc. Nàng quá hiểu đang ở trong tình cảnh như thế nào, giờ thoát ra quả thực rất khó với bản thân gấu. Ngồi an ủi 1 lúc, mình về nhà để giải quyết cho bố mẹ hiểu. Ra đến cửa mà con gấu cứ bám ghì lấy:

- Anh về tí anh lên luôn mà

- Anh có coi thường em không?

- Em bị điên hả? Vào nấu cơm tí lên tôi ăn.

- Dạ - hiiii. Con gấu này dễ buồn mà cũng dễ vui số 1.

1 tiếng sau ở nhà mình:

Quảng cáo
Trước /87 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Việt Nam] One Piece: Khởi Đầu Mới

Copyright © 2022 - MTruyện.net