Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Viễn Thiếu, Mời Anh Tránh Ra!
  3. Chương 26: Chẳng Có Tâm Trạng
Trước /44 Sau

Viễn Thiếu, Mời Anh Tránh Ra!

Chương 26: Chẳng Có Tâm Trạng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ở Viễn Khê

Vân Hạ nằm trên giường trằn trọc không ngủ được, trong đầu không ngừng suy nghĩ về mối quan hệ của cả ba người. Cậu nên làm cái gì đây, nếu lúc chiều người gọi cho Viễn Tước là Cố Cầm thì có lẽ cậu ta đã trở về. Cậu có nên lùi bước đem Viễn Tước trả lại cho cậu ta hay không. Tại sao mọi chuyện lại rối rắm như vậy. Nhưng nếu thực sự Viễn Tước muốn quay lại cùng Cố Cẩm có lẽ cậu nên buông tay, đến lúc đó cậu sẽ không phải đau khổ quá nhiều.

Mãi suy nghĩ mà cả đêm cậu chẳng ngủ được. Sáng dậy hai mắt cậu thầm quầng, nhưng hôm nay cậu phải đi làm, cậu lếch tấm thân dậy làm vệ sinh cá nhân, sau đó đi xuống dưới phòng khách nhìn thấy lão Lý đang đứng chờ sẵn.

'' Cậu Vân... bữa sáng đã được chuẩn bị xong ''

Vân Hạ nhìn đến bàn ăn trong phòng bếp liền không khỏi thở dài cậu làm gì còn có tâm trạng ăn nữa chứ. Cậu liền lắc đầu.

'' Tôi không ăn đâu. Hôm nay tôi có việc nên phải đi sớm ''

Chưa đợi lão Lý nói thì cậu đã đi mất, lão cũng chỉ lắc đầu thở dài liền đi tới điện thoại bàn bấm một dãy số, đầu dây bên kia bắt máy.

'' Lão gia... ''

Vân Hạ ngồi trên xe, im lặng đôi mắt nhìn ra bên ngoài nhìn cảnh vật xung quanh thở dài, cậu đáng ra không nên cùng Viễn Tước kết hôn sớm như vậy. Xe dừng trước cửa Tần thị, cậu bước xuống đi vào trong liền đụng phải người đàn ông, liên tục nói xin lỗi, ngước mắt lên nhìn liền ngạc nhiên, thầm nói

- Là người trong thang máy.

Vân Hạ nhìn không chớp mắt lại khiến cho Tần Chính Duật hiếu kì nhìn cậu, thấy người đó cũng đang nhìn lại, cậu liền né ánh mắt đi nơi khác, quẹt thẻ xong đang tính chạy đi thì bị giọng nói níu lại.

'' Cậu là Vân Hạ có đúng không ? ''

Vân Hạ xoay người nhìn Tần Chính Duật đang gọi tên mình, cậu lại thấy mọi người xung quanh cũng đang đứng lại nhìn cậu, cậu liền cười quay trở lại hỏi Tần Chính Duật.

'' Anh... anh gọi tôi có chuyện gì sao? ''

Mắt thấy thư ký bên cạnh đang định tiến lên nói, Tần Chính Duật liền ra hiệu cho thư ký im lặng sau đó nói với Vân Hạ

'' Tôi nhìn cậu thì liền nhận ra cậu ở trong thang máy lần trước nên liền gọi ''

Thì ra là thế, Vân Hạ đưa tay gãi đầu, ngại ngùng nói.

'' Anh tên gì thế. Làm ở bộ phận nào? ''

Tần Chính Duật suy nghĩ một chút lại nói.

'' Tôi tên Chính Duật. Tôi làm trong ban thư ký của tổng giám đốc ''

Vân Hạ có chút ngưỡng mộ, làm trong ban thư ký chắc là phải giỏi lắm nhỉ. Cậu còn đang suy nghĩ thì đã thấy Tần Chính Duật giơ tay ra phía trước.

'' Chúng ta làm bạn đi ''

Vân Hạ ngạc nhiên tưởng mình nghe lầm.

'' Được sao? ''

Tần Chính Duật liền cười gật đầu.

'' Tất nhiên là được ''

Vân Hạ vui vẻ gật đầu bắt tay với anh, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay cũng sắp đến giờ làm liền vội vã tạm biệt Tần Chính Duật rồi chạy đi mất.

Tần Chính Duật nhìn Vận Hạ chạy, miệng nhếch lên liền nói với thư ký bên cạnh.

'' Thông báo xuống dưới những người hôm nay nhìn thấy được tốt nhất nên giữ tốt cái miệng. Che giấu thân phận của tôi trước mặt Vân Hạ ''

'' Tôi biết rồi ''

Đi vào phòng, Tần Chính Duật cởi lấy áo vest đưa cho thư ký, sau đó lại nói.

'' Tôi kêu cậu đi điều tra Vân Hạ, kết quả như thế nào? ''

Thư ký cầm lấy tập hồ sơ đưa đến trước mặt, lật ra xem liền nhếch môi cười.

'' Có quen biết với Viễn Tước của Viễn Thị ''

'' Đúng vậy, nhưng mọi thông tin liên quan đến Viễn Tước tôi lại không tra được ''

Tần Chính Duật ngã người ra sau ghế hút điếu thuốc, mọi chuyện trở nên thú vị hơn anh ta tưởng.

'' Nếu quen biết được Viễn Tước thì Vân Hạ cũng rất có năng lực ''

" Tiếp tục điều tra ''

'' Vâng ''

Vân Hạ đi vào phòng vui vẻ chào hỏi mọi người.

'' Chào buổi sáng ''

Mọi người nhìn thấy cậu cũng vui vẻ chào lại cậu. Văn Đình thấy Vân Hạ đi đến chỗ ngồi, cũng đi theo tò mò nói.

'' Hôm qua người đàn ông đó không làm gì cậu chứ? ''

Vân Hạ vội lắc đầu, trong đầu nghĩ chắc Văn Đình đã hiểu lầm gì đó với Viễn Tước, liền vội giải thích.

'' Không đâu, người hôm qua cậu gặp chính là... là họ hàng xa của tôi ''

Vân Hạ đành phải nói dối vậy, không thể để mọi người biết cậu đã kết hôn, sau này lỡ có mà ly hôn cũng sẽ không lớn chuyện. Văn Đình biết mình hiểu lầm liền ngại ngùng cười.

'' Vậy sao, tôi thấy anh ta khá hung dữ liền tưởng anh ấy là người xấu. Lần sau tôi gặp anh ấy sẽ chân thành xin lỗi ''

'' Không sao, anh ấy không để bụng ''

Văn Đình trò chuyện cùng một lúc với Vân Hạ, cũng quay trở lại bàn làm việc. Từ bên ngoài có tiếng bước chân vang lên là trưởng phòng Tú Anh. Cô ta đi đến chỗ Vân Hạ để một tập văn kiện xuống bàn bảo cậu xem.

'' Cậu xem đi... nếu chỗ nào không biết có thể hỏi mọi người ''

'' Được ''

Đợi Tú Anh đi, cậu liền mở văn kiện ra xem, điều khiến cậu bất ngờ đó chính là cậu được tham gia vào cùng thiết kế trang phục xuân hè. Nhưng không phải cậu chỉ mới đến thôi sao, sao lại được giao làm chuyện này.

Như Hoàn đứng gần đó cũng tò mò đi đến xem, cũng ngạc nhiên liền cầm lấy văn kiện trong tay Vân Hạ lên xem.

'' Tôi không nhìn lầm chứ, trưởng phòng lại giao cho cậu cùng thiết kế trang phục xuân hè ''

Quảng cáo
Trước /44 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đại Minh Tinh Là Chồng Tôi!

Copyright © 2022 - MTruyện.net