Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lúc này, Long cũng tiến lên, 2 người bắt đầu dựa vào nhau đối phó với con hổ.
Ngay khi có thêm một kẻ nữa tham dự, con hổ đã hết kiên nhẫn. Nó lao tới tung ra một trảo về phía Long, động tác của nó cực kì nhanh nhẹn, mặc dù đã lách mình nhưng móng của nó vẫn lướt qua bộ giáp của Long, xoẹt, đã có một vết rách dài, cái áo giáp này thu được từ da của hắc lân ngư vương vậy mà không cản nổi một đòn của con hổ này.
Toát mồ hôi lạnh, Long vội vàng tập trung cả mười phần tinh thần, ngay khi con hổ rơi xuống đất, cả 2 người cùng lao tới ra đòn. Phùng Hưng nhắc nhở:
_cậu cẩn thận với cái đuôi của nó. Đuôi của nó khỏe lắm đấy.
Như để minh chứng cho lời nói của Phùng Hưng, cái đuôi của con hổ cũng tiện đà đập mạnh xuống đất tạo ra một cái lỗ sâu hoắm.
ầm, đòn đập vào con hổ, -100,-120,-112, -1000 bốn con số bốc lên trên đầu con hổ.
Ngại ngùng, sát thương của Long chỉ bằng một phần mười của Phùng Hưng, may mà có kĩ năng trùng phong thuật không thì tha hồ mà xấu mặt.
Bị đau, con hổ cực kì tức giận, lại tiếp tục vung 1 trảo ra. Rắc rắc, một thân cây to bị nó trảo đổ.
Cuộ chiến diễn ra cực kì khốc liệt, nhưng dần dần 2 người có vẻ yếu thế hơn do thể lực họ đã dần cạn kiệt.
Phập, là tiếng móng vuốt đâm vào da thịt, Phùng Hưng ngơ ngác nhìn Long đang đứng chắn ở phía sau lưng, lĩnh trọn một kích thay cho mình.
Chiến đấu với nhau lâu, hảo cảm của Long đối với Phùng Hưng dần sinh ra, đàn ông với nhau chỉ cần một lần nhậu, một lần kề vai chiến đấu là có thể biết người đó có xứng đáng làm bằng hữu với mình không. Là bằng hữu sẵn sàng đỡ cho nhau một đao.
Hơn nữa, Long cũng ỷ vào mình là người chơi, có chết thì cũng hồi sinh được chứ như Phùng Hưng, là NPC, chết thì là biến mất hoàn toàn.
Con hổ cực kì đắc ý, cuối cùng nó cũng đã hạ gục được một đối thủ, nhìn Long đang ọc máu trong tay, nó ném mạnh ra xa, theo nó biết, con người bị thương như thế này thì chết chắc.
Phùng Hưng không ngờ tên béo nhìn có vẻ gian manh này lại xả thân đỡ cho mình một đòn, hai người vốn là bình thủy tương phùng, không hề có giao tình gì, nếu không có hắn, mình dính một đòn kia không chết cũng mất nửa cái mạng. Hai mắt đỏ quạch, cơ bắp vồng lên, xé toạc cả lớp áo đang mặc bên ngoài.
Cuồng hóa.
Hắn nổi điên, chiêu thức đều là lấy mạng đổi mạng, con hổ có giết được hắn thì cũng sẽ bị thương tật suốt đời.
Con hổ buồn bực. Là hổ vương, nó không thể nào đồng quy vu tận với một nhân loại nhỏ bé và ti tiện được, né trái tránh phải, tạm thời nó rơi xuống thế hạ phong.
Cả 2 đều không chú ý, tên béo đang nằm phun máu trong một góc đang động đậy.
Long thở phào một hơi, cứ tưởng mình chết rồi chứ. Trảo của con hổ gây cho Long sát thương cực lớn, lại cộng thêm hiệu quả xuất huyết, may mắn là nốc kịp bình hồi phục máu nên chưa chết.
Sau đó, con hổ lại quăng mạnh Long ra đập mạnh vào cành cây, lượng máu lại tụt thêm một đoạn. 1%, hên vãi. Anh còn máu là anh còn sống.
Đợi thời gian cooldow của thuốc hết, Long lại nốc thêm vài bình máu, lượng máu huyết tăng lên, đến 25% thì Long ngừng lại. lập tức mở trạng thái cuồng hóa, lượng máu còn lại 5%.
Lượng máu người chơi còn 5% kích hoạt trạng thái “thị huyết cuồng sát”.
Long chờ đợi nhất là thông báo này, đối đầu với con hổ thì 5% cũng chẳng khác gì 50%, một hit là treo. Bây giờ con hổ đang bị kiềm chế, là lúc tốt nhất để tấn công. Chỉ cần đợi thêm một lúc nữa, Phùng Hưng sẽ không chống nổi nó. Lúc ấy mình cũng chết mất xác.
Lẻn đến đằng sau con hổ, “trùng phong thuật” -500,-500,-490, 3 cái giá trị thương tổn cao đến dọa người bốc lên.
Con hổ giật mình, nhìn lại, tên béo mà mình đinh ninh đã đập chết giờ lại đứng lên cười toe toét ngay sau lưng mình. Phùng Hưng thì kích động:
_ cậu, cậu không chết, thật là tốt quá.
Long vội hét:
_giờ chúng ta tập trung diệt con hổ này đã.
Phùng Hưng giờ cũng trở thành một huyết nhân, thể lực cũng sắp cạn kiệt, giờ cũng gắng gượng để chiến đấu với con hổ.
Con hổ đang chuẩn bị vồ Phùng Hưng, bất chợt đổi hướng lao về phía Long, bất ngờ không kịp phòng bị, Long bị con hổ vật xuống đất.
Thôi, phen này thì R.I.P thật rồi, có mà thánh cứu, cái mồm hôi thối của nó cúi xuống sát mặt Long, Long có thể cảm giác nước dãi đang chảy xuống mặt mình.
Phùng Hưng lần này cũng bất lực, thôi, coi như huynh đệ ta đồng mệnh, cùng tang thân trong bụng con hổ này, trạng thái cuồng hóa cưỡng ép (kiểu như bình thường là cuồng hóa cấp độ một, giờ cưỡng ép cấp độ 2) gây tổn thương rất lớn cho thân thể. Giờ cả người Phùng Hưng bủn rủn vô lực, lại do mất máu quá nhiều nên đã ngất đi.
Đầu con hổ càng ngày càng gần, Long đang tụng kinh chờ chết thì con hổ đã ngã vật xuống, đè lên người Long, sau lưng của nó là một lưỡi kiếm đang nhô ra.
_Đinh, chúc mừng người chơi Phi Long tiêu diệt được boss hoàng kim hổ vương, thưởng 7 vạn exp, 50 danh vọng.
_Đinh, người chơi Phi Long tăng đẳng cấp lên lv16 lực lượng, thể chất tăng 1, có 3 điểm tự do phân phối.
_Đinh, người chơi Phi Long tăng đẳng cấp lên lv 17 lực lượng, thể chất tăng 1, có 3 điểm tự do phân phối.
Không thể không cảm thán vận cứt chó của Long. Lúc con hổ vật Long ra đất, đen dủi thế nào lao luôn vào lưỡi kiếm của Long đang dựng thẳng, lại dính thêm nhất kích tất sát thế là ô hôi ai tai.
Con hổ chỉ rơi ra duy nhất một kiện trang bị. Long thầm cảm than, hệ thống keo kiệt vãi, diệt cả con boss to đùng mà chẳng được nước luộc gì, thua cả con hắc lân ngư vương kém đến chục đẳng cấp
Nhưng khi xem xét vật phẩm rơi ra, Long tròn xoe 2 mắt, nước dãi chảy ròng ròng.
_Hình thiên thần phủ (thần khí bị phong ấn): tương truyền là vũ khí của chiến thần Hình Thiên, sau khi Hình Thiên bị phong ấn, nó đã lưu lạc xuống trần gian. Cần hấp thu hồn phách của kẻ thù để khai mở phong ấn.
Nhìn cán rìu dài gần một mét khắc một con hoàng kim long uốn lượn, những đường nét hoa văn cực kì sống động, lưỡi rìu cực kì sắc bén,
Hình thiên thần phủ (bị phong ấn): +30%tấn công, tăng 5% tỉ lệ bạo kích, thêm vào kĩ năng hấp huyết: chuyển hóa 1% sát thương kẻ thù thành máu huyết của mình.
Công cao, bạo mạnh, lại thêm hấp huyết. đặc biệt là cộng theo %, nghĩa là mình càng mạnh thì nó cộng càng nhiều rồi, không hổ là cực phẩm trang bị.
Nhìn Phùng Hưng đang nằm ở đó, lại nhìn xác con hổ vương, Long cảm thán: phen này mệt rồi đây.
Lưng cõng Phùng Hưng, tay kéo đuôi con hổ, Long một đường bước ra khỏi khu rừng.
Có lẽ do sát khí tỏa ra, có lẽ do ngửi thấy mùi của hổ vương, không có một con thù nào dám cả gan trêu chọc Long. Một đường thuận lợi ra về đến trấn.