Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
An bài NPC chiêu hàng được ở trại cướp (lúc thăng lên trấn cấp 2 cướp được), Long quyết định lấy đó làm địa điểm tiền tiêu. Đó sẽ giả là thôn trấn của Long còn thành Vân Vụ sẽ được coi là 1 thế lực NPC để tránh bị người chơi ghen ghét. Bình thường, ai mà đi ganh tị với NPC bao giờ đâu cơ chứ.
Lập tức chuyển 1 thợ rèn, 1 y sư, 1 thợ may, 1 thợ mộc cùng với tên sư gia đến, bởi vì được rèn luyện xử lí chính vụ nên đã thăng cấp lên Sư gia cao cấp, đủ để xử lí chính vụ của cái trấn nhỏ này rồi. (Long chuyển đủ người để thăng cấp trấn).
Trấn nhỏ được Long đặt tên là Bình An, ngụ ý sẽ là chốn yên bình thời loạn thế.
Bởi vì là trạm tiền tiêu, có thể đối mặt với giặc khăn vàng xâm phạm bất cứ lúc nào, Long cho xây một sơ cấp binh doanh ở đây, đồng thời cũng đặt 3 thớt voi, 10 thớt ngựa, 40 bộ binh cùng 10 tay nỏ để sẵn sàng đối phó với mọi tình huống xảy ra, Phùng Hưng cũng được cắt cử ra đây để trấn thủ.
Cũng may là trấn Bình An nằm ở một vị trí khá hiểm yếu, chỉ có 1 đường duy nhất để tấn công vào trấn, tuy nó ảnh hưởng đến sự phát triển của trấn này nhưng Long có ý định phát triển trấn này theo hướng quân sự hóa với viện trợ từ Vân Vụ thành nên cũng không lo lắm.
Sau chiến thắng lần trước, Long chiêu hàng được gần 400 NPC, chuyển một nửa những người khỏe mạnh nhất hoặc không có kĩ năng (rèn, mộc, may vá, y sư…)vào làm lính, số người còn lại hoặc chuyển vào Vân Vụ thành làm lao động, hoặc chuyển vào Bình An trấn làm thôn dân ở đó.
Dân số của thành Vân vụ giờ lên gần 3000 (tính cả thôn trấn phụ thuộc).
ở vân vụ thành có Siêu lão và Trần lão lo chính vụ, ở trấn Bình An thì có tên sư gia, Long phủi tay làm lão bản thảnh thơi.
Lâu lắm không được ngồi uống rượu, bữa nay, Long lại lệt xệt xách đít đến “thiên hạ đệ nhất tửu” ngồi uống.
Trong quán rượu là tam giáo cửu lưu, hạng người nào cũng có (toàn npc) nhưng làm Long chú ý nhất là hai người đang ngồi uống rượu trong 1 góc. Một người cao khoảng mét tám, dáng người thon dài làn da ngăm đen, 2 tay dài như tay vượn, ánh mắt cực kì sắc bén dù đang uống rượu nhưng thỉnh thoảng vẫn quét qua cả quán rượu quan sát hoàn cảnh xung quanh. Nhìn qua cũng đủ biết là dạng người khôn khéo.
Người còn lại là một đại hán thô hào, cao gần 2m, mái tóc vàng rực cháy nắng, thân hình cực kì vạm vỡ. giọng nói hào sảng như tiếng chuông đồng.
Nhìn qua cũng biết là hai vị anh hùng hào kiệt.
- Chúng ta định đến nơi này để xem cuốn binh thư mà tướng quân Trần Quốc Tuấn ghi lại, không ngờ lại gặp quán rượu ngon. Phải công nhận là uống ngon thật mỗi tội được ít quá. mỗi người được 3 chén, chẳng đủ đỡ cơn thèm rượu – người lên tiếng là đại hán thô hào
- Dã Tượng, ngươi chú ý kiềm chế mình một chút đi, nên nhớ đây là nơi đất khách quê người, cẩn thận làm đầu.
- Được rồi Yết Kiêu, ngươi nói với ta không biết bao nhiêu lần rồi, nói đến mức lỗ tai ta muốn điếc hết cả rồi đây. – nói xong đại hán thô hào lại nâng niu chén rượu lên, nhấm nháp chút hương say của nó.
Nổi lên ý kết giao, Long lập tức tiến lên, bước lại bàn hai người, lúc này, Yết Kiêu nhìn sang phía Long đầy cảnh giác.
- 2 vị anh hùng không cần đề phòng, tôi là Phi Long, thành chủ Vân Vụ thành, thấy hai người dáng vẻ hiên ngang, khí vũ bất phàm nên mượn chén rượu nhạt làm quen mà thôi.
Yết Kiêu vẫn chưa từ bỏ cảnh giác:
- Chúng tôi chỉ là 2 kẻ thôn dã quê mùa, không dám trèo cao kết bạn với thành chủ
Cái mặt nóng áp vào mông lạnh của người ta đúng là không dễ chịu, tuy nhiên, theo như Long suy đoán, đây có thể là 2 vị danh tướng đang đi tìm minh chủ (cứ hiểu là thế đi).
Không muốn nói quá nhiều kẻo lại gây tác dụng ngược, Long gọi Uyển Như:
- Muội mau mang cho ta một bình rượu lớn, để ta tiếp đãi nhị vị anh hùng.
Biết ý, Uyển Như phân phó tiểu nhị vào bưng ra bình rượu ngon nhất nàng mới ủ.
- Hảo tửu. chưa cần uống, mới chỉ ngửi thôi mà hương men say đã thấm đẫm lòng người rồi. – Dã Tượng tấm tắc khen
Lúc này, Yết Kiêu cũng nâng chén lên cạn.
Rượu vào thì lời ra, Long được biết 2 người này tìm đến thư viện để tìm đọc cuốn sách “binh thư yếu lược” mà chủ công họ lưu lại.
2 người một người là dã tượng, cực kì giỏi trong việc huấn luyện voi chiến. người kia là Yết Kiêu, cực thông thủy tính.
Đúng là 2 tướng tài mình còn thiếu, đội tượng binh của mình chưa có người suất lĩnh. Mặt khác, cạnh Vân Vụ thành là con sông Như Nguyệt rộng lớn, chỉ cần luyện ra một đội ngũ thủy quân tung hoành khắp Như Nguyệt, đến lúc cần thiết vẫn còn đường lui. 2 vị tướng này anh chấm rồi.
Rượu gặp tri kỉ uống ngàn chén không say, 3 người uống hết 1 hũ rượu to mới đứng dậy.
Long dẫn theo hai người đến thư viện, 2 người đều cực kì xúc động khi thấy cuốn “binh thư yếu lược” được cất ngay ngắn trên giá sách.
Bồi tiếp hai người suốt một ngày, đến khi họ quyến luyến không nỡ rời quyển sách đứng dậy. Long ướm hỏi:
- Không biết hai vị anh hùng bây giờ muốn đi đâu.
- Trời nam đất bắc, bốn bể là nhà, tâm nguyện của chúng tôi cũng đã hoàn thành, giờ đi tới đâu biết tới đó thôi. – người trả lời là Yết Kiêu.
- Nếu 2 vị anh hùng không chê thì hãy ở lại Vân Vụ thành, Vân Vụ thành còn thiếu 2 chức tướng quân lĩnh đội tượng binh và huấn luyện thủy quân.
- Thịnh tình của thành chủ anh em tôi xin cảm tạ, nhưng chúng tôi ngao du nay đây mai đó cũng đã quen rồi,giờ cũng chưa nghĩ đến việc dừng chân lại đây.
Long sốt ruột:
- Chẳng lẽ hai vị lại lỡ để tài năng mai một, nếu không nghĩ cho bản thân thì cũng hãy nghĩ cho lê dân bách tích, giặc khăn vàng đang giày xéo Đại Việt ta, Long này có lòng giúp dân giúp nước nhưng hiềm một nỗi sức không đủ. Thay mặt bách tính trăm họ, Long này cúi đầu xin hai người hãy lấy sức mình ra cứu nước khỏi cơn binh đao. – nói rồi, Long chắp tay, khom người thật sâu.
Ánh mắt Yết Kiêu hiện lên vẻ do dự, đang lúc phân vân thì Dã Tượng ở một bên cất giọng ồm ồm:
- Cậu ấy nói phải đấy, tổ đã vỡ thì làm sao còn trứng lành, chúng ta cùng có xuất thân là dân nghèo nên thấu hiểu nỗi khổ của dân chúng, ở lại nơi đây thì có gì là không tốt. Nhị đệ, làm đại trượng phu không phải lúc nào cũng lo được lo mất, chỉ cần sống không thẹn với lương tâm là được rồi.
Nghe Dã Tượng nói thế, Yết Kiêu cũng tạm chấp nhận đề nghị này.
Mặc dù đã tạm thời giữ chân được 2 người ở lại nhưng muốn họ thật tâm làm việc cho mình thì cần một thời gian dài.
Long cũng lập tức bổ nhiệm Dã Tượng làm tướng lĩnh của đội tượng binh, đồng thời cũng cho xây dựng trại thủy quân, ủy nhiệm Yết Kiêu làm thống lĩnh thủy quân, ngày đêm rèn luyện quân đội.