Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân
  3. Chương 3 : Ta không có thói quen ngước nhìn kẻ khác
Trước /30 Sau

Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân

Chương 3 : Ta không có thói quen ngước nhìn kẻ khác

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 3: Ta không có thói quen ngước nhìn kẻ khác

Khi ánh mắt Trầm nhìn rõ,hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi.Hắn đứng trên đỉnh của một ngọn núi hùng vĩ, sững người trước những con quái vật khổng lồ bay lượn trên không, có khủng long bay, có những thứ tưởng chỉ trong truyền thuyết.. rồng sao? griffin sao?hay phượng hoàng..đều đang bay lượn trước hắn.

“Thuở sơ khai,vạn vật phát triển,tiên giới không ngừng thúc đẩy và đưa mọi giống loài lên đến đỉnh cao tiến hóa. Con người cũng không ngoại lệ,chúng ta không có quyền năng thần thánh, chúng ta không có sức mạnh thiên phú hủy thiên triệt địa; nhưng chúng ta có 3 thứ mà mọi chủng loài khác thèm muốn: sinh sôi, trung hòa, tiến hóa. Không ngừng sinh sôi phát triển, sống trung hòa dung nhập với mọi hoàn cảnh khó khăn, không ngừng tiến hóa huyết thống,cướp đoạt quyền năng... dần dần trở thành một trong những chủng tộc uy quyền nhất tiên giới..”

Hình ảnh quanh Trầm không ngừng biến đổi, nhìn thấy những người uống máu rồng, nhìn thấy những vị ăn mặt kì quái xẻ xác của con phượng hoàng non... Mọi thứ thiên kì bách quái không ngừng xuất hiện trước hắn, từ là thức ăn cho các quái vật, con người dần biến đổi tiến hóa trở thành kẻ săn giết, tiêu diệt những kẻ thù to lớn gấp trăm lần mình. Con người cũng dần biến hóa: kẻ có tai nhọn, kẻ có cánh như thiên thần, kẻ hóa hình thành quái vật...đến lúc hắn nhìn thấy một con rồng châu á đang bay trên đầu hắn, hình thể to lớn cùng tiếng gầm gừ rung động đỉnh núi hắn đứng, con rồng đang chằm chằm nhìn hắn, một lực lượng vô hình đang không ngừng ép hắn quỳ xuống cúng bái.

Có tiếng bước chân kèm giọng nói lơ đãng khiến Trầm quay lại nhìn. Một vị nhân loại đang bước tới sánh vai bên hắn, vị này mặc quần làm từ lông các loại chim ánh lên bảy sắc cầu vòng, ông ta không mặc áo để lộ những khối cơ bắp rán chắc cân xứng, khôn mặt á đông phối bộ râu quai nón, tóc dài đến eo buộc gọn đằng sau,đôi mắt 2 màu xanh lá xanh nước biển nhìn thẳng Á long,khẽ nhếch miệng:

“ Ngươi đang uy hiếp ta sao?..có bản lĩnh đó..với lại..ta không có thói quen ngước nhìn kẻ khác...

xuống!”

Dứt lời, hắn đưa tay phải lên vận mạnh cơ bắp chưởng xuống đất, mặt đất rung chuyển, 6 cái rễ cây thô to vọt khỏi mặt đất, chỉ trong vài giây đã phát triển khổng lồ, Á long không kịp phản ứng đã bị quấn quanh,nó ra sức vùng vẫy, cuối cùng bất lực bị kéo thẳng xuống đất,giờ đến lượt nó ngước nhìn tên nhân loại đáng sợ đó. Người đàn ông quay lại nhìn Trầm cười hàm hậu:

“Hậu bối, xin lỗi, ta đang ghi niệm quả lại gặp con Kim long này tới phá...hừm.. xin tự giới thiệu ta là Cuội, hiệu xưng”Cuội nguồn tiên quân”,chắc ngươi cũng đã gặp “Vô cực thần mộc”;Việt tộc người được chọn ngươi nghe kĩ những gì ta nói đây, không biết hiện tại ngươi đang sống trong hoàn cảnh được gọi là gì,nhưng ngươi cũng thấy viễn cổ nơi này được xưng tụng là tiên giới, đến thời đại của ta chỉ còn gọi Linh giới, tiên khí dần cạn kiệt,phàm khí dần chiếm ưu thế,có lẽ thời đại các ngươi nên xưng là phàm giới. Haiz, thiên địa luân hồi, có cực sinh sẽ có cực tử, dần sẽ đi đến tử cục. Nhưng ta đã tìm ra”thần mộc”, nó cũng mới thức tỉnh,ta thấy được hi vọng của tương lai, hi vọng tạo ra 1 tiên giới như viễn cổ lưu lại sinh cơ cho nhân tộc..”Vô Cực Thần Mộc”..nó hấp thụ 1 lượng tiên khí thì sẽ nhả ra gấp đôi, gấp chục hoặc gấp trăm lần tiên khí nó hấp thụ,chỉ tiếc thần mộc phải tiến hóa mới có thể làm như vậy,khi ta gặp nó thì mới chỉ là một gốc cây con..nó và ta hấp dẫn nhau vì nó cần 3 thứ để phát triển: tiên khí, mộc thuộc tính tinh khiết và thủy thuộc tính tinh khiết”

“chỉ có Việt tộc mới sở hữu những thứ đó, huyết mạch chúng ta kích hoạt thủy mộc song thuộc tính tinh khiết cao nhất là điều kiện duy nhất giao tiếp được Thần Mộc. Hậu bối, hi vọng khai sáng tiên giới đặt trên vai ta và vô số anh hùng Việt tộc,ngươi sẽ tiếp bước hi vọng tiền nhân chứ?”

Nói đến đây hình ảnh dần mờ đi, Trầm chỉ kịp nhìn thân ảnh Cuội Nguồn tiên quân đứng hiên ngang trên đỉnh núi,ánh mắt đầy nhiệt huyết nhìn hắn, như thể nhìn thấy tương lai tiên giới mới...

Khi tất cả giác quan lai trở về cung điện, Trầm thấy Huệ Lão đang đứng kế hắn, lão thờ dài:

“Chúng ta sẽ cho người thời gian suy nghĩ, giờ ta đưa người về cơ thể mình, cứ nghỉ ngơi cho khỏe, nếu như muốn tiếp bước các tiên hiền vào thế giới tu tiên thì hãy nhỏ máu mình lên mặt vòng cổ là được... thôi đi đi”

Huệ Lão vẫy nhẹ tay, Trầm cảm giác như mình dần tan ra, mệt mỏi nhắm mắt lại.

Tại Bệnh viện, trong phòng bệnh Trầm đã tỉnh lại.”là mơ sao?”đây là điều hắn suy nghĩ trước tiên khi tỉnh. Nhưng hắn xác định đây không phải mơ,trên cổ hắn xuất hiện một dây chuyền lạ mà hắn không hề sở hữu trước đó; vòng dây như làm từ dây leo quận vao nhau,mặt dây chuyền như bản thu nhỏ của chùa một cột, nhưng phía dưới không phải là cột mà là một gốc cây chằng chịt rễ, cả ngôi chùa đều được phủ xanh như làm từ ngọc thạch.

“Cậu đã tỉnh..có người phát hiện cậu ngất khi tham quan nên đưa vào đây, cậu nên chú ý sức khỏe của mình.. đừng vì một người con gái không thương mình mà hành hạ minh đứng dầm mưa thế..”

Nguyễn Trầm cảm thấy bác y tá óc tưởng tượng rất phong phú, hắn khẽ cười cảm ơn rồi xin ra viện.

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tống Giang Đại Truyện

Copyright © 2022 - MTruyện.net