Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vô Địch Thần May
  3. Chương 21 : TU LUYỆN TẦNG MỘT
Trước /114 Sau

Vô Địch Thần May

Chương 21 : TU LUYỆN TẦNG MỘT

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ký ức lại tràn về, Lục Giác và Vỹ Lạc có thể được xem là người yêu của nhau, tuy nhiên sự thật này thì không ai biết chỉ có hai người là biết mà thôi. Ở lục địa này là điều vô cùng cấm kỵ. Nhưng ở Trái đất của hắn là việc hết sức bình thường như ở Phố huyện. Quan trọng nhất là hắn không phải Vỹ Lạc!!!

Lục Giác cầm tay hắn vuốt ve, thân hình chồm về phía trước, cuối mặt xuống định hôn... Hắn hết hồn liền vận khí la lên “ xê ra” sau đó nắm chặt hai bờ vai Lục Giác dùng hết sức hất lên. Quá bất ngờ, cả người Lục Giác bị hất bay lên không trung , lưng hắn đụng vào trần nhà nghe tiếng “ răng rắc” của trần nhà.

Vài giây sau thì rơi xuống tự do, theo vật lý học gọi là “ Lực hút của Trái đất”!

“ Rầm cả người Lục Giác rơi xuống đè lên người Huỳnh Thắng, môi chạm môi!!! Hắn mới tỉnh nên phản xạ không nhanh và khí lực cũng chưa ổn định nên bất lực.

Chưa kịp phản ứng, cánh cửa phòng mở ra “ Huynh có sao...” lời nói chưa dứt thì Dịp Lam đứng trơ người nhìn cảnh tượng hai người nằm trên giường!

Huỳnh Thắng và Lục Giác biến sắc không biết nói gì, hắn xoay người hất Vỹ Lạc xuống giường.

Trong phòng không khí trĩu nặng. Lục Giác đứng dậy điều chỉnh lại trang phục nhìn

Huỳnh Thắng đầy trìu mến và nói “ Huynh có việc đi trước, có rãnh sẽ tiếp tục qua thăm đệ và muội” nói xong hắn xoay người đi và đóng lại cửa phòng.

Huỳnh Thắng đứng lên và đi đến ôm Diệp Lam vào lòng hỏi “ Ta đã ngủ bao lâu? Muội có tin tưởng ta không?”

“ Huynh đã ngủ đúng một tháng từ ngày hôn mê, dù huynh làm gì, nói gì Muội vẫn tin” nàng trả lời.

Huỳnh Thắng gật đầu hỏi “ Trong lúc ta ngủ hôn mê có việc gì xảy ra không?”

“ Trong lúc Huynh ngủ, Lão tổ cũng đích thân vài lần đến thăm, Người dặn tất cả mọi người không được quấy rầy Huynh vì Huynh đang trong trạng thái đốn ngộ, ai làm trái sẽ bị phạt nặng và dặn Muội khi nào Huynh tỉnh khoẻ lại thì đi gặp Người.

Ngoài ra còn có Phụ mẫu cũng đến thăm và chỉ có Muội là người chăm sóc cho Huynh thường xuyên còn Lục huynh cũng năn nỉ muội vô thăm và chăm sóc Huynh, Muội biết Lục huynh là người tốt nên đồng ý” Diệp Lam đáp.

Hắn nghe đến đây lòng bộp chộp lo lắng, không biết trong lúc hôn mê có bị tên kia hãm hiếp không!!!

Nhìn Huỳnh Thắng, nàng cũng hiểu ra cái gì nói “ Lục huynh mỗi lần đến thăm, muội điều ở đây, hồi nãy muội ra ngoài một chút vì có việc, khi muội quay lại thì nghe tiếng la của Huynh mới vội vàng chạy vô xem, ai ngờ... Huynh yên tâm muội sẽ không nói ai biết !”

Nghe nàng nói mà hắn hận thầm trong lòng “ Từ khi đến lục địa này, đã hai lần bị hiểu lầm, bị thất tiết bởi hai người cùng giới. Đã vậy tiệu đệ của ta, đến giờ vẫn ăn chay!!... Ta thề sẽ không có lần thứ ba, Nhất quá tam”

Chém đứt mọi suy nghĩ hắn hỏi “ Muội và mọi người có gặp lão tổ trong phòng mật đạo không?”

“ Sau khi Huynh trong trạng thái đốn ngộ, Lão tổ cho mời muội và Huynh Anh Đức còn lại cho lui. Lão tổ đưa một quyển sách làm bằng chất liệu ngọc xanh lá cho Muội và Huynh ấy cảm ngộ. Nhưng cả hai đều không cảm ngộ được gì cả, chỉ có cảm giác gần quyển sách tinh thần rất thoải mái” nàng đáp.

Huỳnh Thắng gật đầu, ngay cả bản thân mình phải nhờ đến [Vô thiên nhãn] mới cưởng ép học được, nhờ một tháng đốn ngộ. Hiện tại hắn cần phải bế quan để tiêu thụ “ Hoá thân thần châm”.

Hắn nhìn nàng rồi từ tốn nói “ Hiện tại Huynh muốn bế quan, không muốn bất kỳ ai làm phiền, khi bế quan xong huynh sẽ đi gặp Lão tổ và thăm Mẫu thân”

Diệp Lam gật đầu rồi rời đi khỏi phòng. Hắn kiểm tra mọi thứ xung quanh phòng, sau đó ngồi thiền bất động!

Vèo!

Năm ngày nặng nề lặng lẽ trôi qua. Hắn mở mắt, mồ hôi trên người chảy ra như tấm, hắn thở ra một luồng trọc khí.

Hắn cảm nhận được linh khí tuần hoàn trong thân thể, linh khi rất tinh khiết, và quan trọng nhất là hắn nắm rõ được quy luật vạn vật, đặc biệt là con người “ Thân thể con người là một tiểu Vũ trụ, các huyệt vị trải rộng khắp cơ thể tựa như các vì sao, thiên thể. Chúng tự phân bố trong cơ thể như một tiểu Vũ trụ. Nó chi phối đến sức khỏe và thể chất và liên quan đến vận mệnh đời người”

Thông qua “ Hóa thân thần châm” hắn biết rằng sự khai mở và phong bế huyệt vị luôn vạn biến, không ai giống ai, có người huyệt vị tự động mở, bẩm sinh đã có khả năng đặc biệt, có thể đoán trước tương lai, nhìn xuyên thấu, khám bệnh và chữa bệnh vượt xa người thường như thần y Hoa Đà là điển hình.

Khai mở huyệt đạo là chìa khoá khai mở các khả năng đặc biệt của con người. Khi khai mở huyệt đạo đến số lượng nhất định con người có thể thông linh.

Tầng một “ Hoá thân thần châm” cho Huỳnh Thắng nắm được rõ ràng ba trăm sáu mươi lăm huyệt đạo trong đó một trăm lẽ tám đại huyệt và hai trăm năm mươi bảy tiểu huyệt. Cái đó chỉ là cơ bản, cái cực kỳ quan trọng của “ Hoá thân thần châm” cho biết làm gì để khai mở huyệt nào và kết hợp với huyệt nào để bộc lộ công năng tiềm thức cao nhất.

Giống như muốn nghe được xa ( Thiên nhĩ thông) bắt buộc huyệt Thần Dũ, Ngọc Chẩm, Đại Chùy, Thính Hội phải được khai thông cùng một lúc.

Muốn dự đoán tương lai, quá khứ ( Túc mệnh thông) thì độ khó cực kỳ khó, nó đòi hỏi các huyệt: Thần Tàng, Thần Duyên, Thừa Quang, Trung Đình phải được khai mở và phải kết hợp với hai huyệt tối quan trọng là Linh Đài, Thần Hành phải được mở hoặc mở một nữa. Và còn nhiều công năng thần bí khác...

Huỳnh Thắng xoa xoa mi tâm, mặc dù trí tuệ hắn rất cao, nhưng để hấp thụ hoàn toàn tri thức “ Hoá thân thần châm” là một điều cưỡng ép, đổi người khác dù là thiên tài nếu nặng cũng phải chết hoăc nhẹ thì tẩu hoả nhập ma.

Ở một nơi vô cùng xa xôi trong vũ trụ, một thân hình trung niên cao lớn, ngồi trên ghế đang ngồi thiền định để chữa thương, bổng nhiên mở to mắt và nheo lại nhìn về phương xa trong lòng ngạc nhiên “ Thiên Y Vô Hạn” của ta đã có người lĩnh hội ? Không thể nào, quá hoang đường...

Trong trận chiến định mệnh cách đây vừa đúng hai ngàn năm, vì dồn đến cửa tử ta đã phóng thích “ Thiên Y Vô Hạn” vào cõi vĩnh hằng, để kiếm một đường sinh cơ...

Huỳnh Thắng đương nhiên không biết điều này, nhưng người thông minh như hắn có thể đoán được “ Thiên Y Vô Hạn” phẩm chất từ cấp Thần trở lên...

Người Trung niên cao lớn này mà biết Huỳnh Thắng trong thời gian ngắn lĩnh hội được Tầng một “ Hoá thân thần châm” có lẽ sẽ cắn lưỡi tự sát mặc dù Huỳnh Thắng mới luyện được sơ kỳ.

Thật ra hắn chỉ bế quan bốn ngày là có thể lĩnh hội hoàn toàn, nhưng hắn mất thêm một ngày để tìm kiếm cách chữa trị “ Anh em song sinh!!!” của hắn. Thật sự là không tìm thấy phương pháp nhắc đến cái này. Hắn thầm nghĩ chả lẽ “ khi con người hoá thần thì cái cần gạt tăng dân số trở nên vô dụng” Thảm à nha!!!

Không tiếp tục suy nghĩ, hắn mở Cửa phòng và đi gặp Lão tổ, hắn muốn thư giãn sau những ngày bế quan. Mọi người trong gia tộc thấy hắn đều thi lễ chào hỏi, còn trưởng lão thấy hắn cũng gật đầu chào, hắn cũng gật đầu đáp lễ lại mọi người.

Quảng cáo
Trước /114 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Kẻ Phá Án Đại Tài

Copyright © 2022 - MTruyện.net