Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn giận......
Nhưng mà, vẫn còn duy trì sự bình tĩnh nhất định!
Dù sao, nữ nhân này ở trước mặt mình, cũng sẽ không hung hãn được bao lâu nữa!
Hắn nhịn.....
Đến lúc đó muốn nhìn xem mụ la sát xảo trá này sẽ ăn nói với mình ra sao!
Đến lúc đó chột dạ khóc ra sao, cầu xin mình tha thứ ra sao!
Tô Cẩm Lý nghĩ đến nữ tử ngang ngược này chẳng mấy chốc sẽ bị chính mình giẫm xuống dưới chân.
Nhất thời, đáy lòng Tô Cẩm Lý có chút ổn định.
Chỉ thấy môi son của Dương Xuyến Xuyến khẽ mở, thần sắc thản nhiên nhìn Tô Cẩm Lý, thản nhiên nói:
"Cơm rang trứng của Dương sư phó, dinh dưỡng mà ngon miệng, mà còn lần này ta thả mấy quả trứng gà, không tin các người nếm thử...... Bảo đảm hài lòng!"
"Nhưng mà, nói đi thì nói lại, thái tử? Công chúa? Tô vương gia? Các người chẳng lẽ đều chưa nếm qua những thứ đồ ăn này sao?"
Tô Cảnh Lương nghe nói như vậy, lắc lắc đầu.
Mà Tô Sơ Tâm cũng lễ phép cười cười, lắc lắc đầu theo Tô Cảnh Lương.
" Vậy tốt, bây giờ, mọi người có thể thoải mái xem, đây chính là bí quyết đồ ăn của Dương gia chúng ta..!"
"Người bình thường là không ăn được đâu!"
Tô Cẩm Lý nghe nói như vậy, nhất thời cảm thấy đáy lòng có một trận lửa giận, mạnh mẽ bốc lên.
Cố gắng hít sâu, hít vào, lại thở ra!
Biểu hiện ra ngoài một bộ dạng hờ hững, như có như không lườm Dương Xuyến Xuyến một cái.
Rồi sau đó, mới lạnh lùng nói: "Vậy sao?"
"Trứng gà?"
"Canh suông?"
" Những loại rau dưa màu mè không tên này?"
"Ngươi cho bổn vương ăn những thứ này?"
Dương Xuyến Xuyến nghiêm túc gật gật đầu.
Sau đó nói: "Vâng Vương gia, vì biết Vương gia cả ngày ăn sơn hào hải vị, ăn quá nhiều thịt cá, không tốt cho thân thể, cho nên ta mới muốn điều chỉnh một chút!"
" Hơn nữa Vương gia, người xem, những thứ này toàn bộ đều thanh đạm........."
"Bảo đảm ngài ăn sẽ hài lòng.... Đối với đường ruột cũng rất tốt!"
"Vô liêm sỉ!" Tô Cẩm lý cuộn chặt tay, vừa muốn phát tác, lại nhìn thấy Tô Cảnh Lương đột nhiên cầm lấy chiếc đũa, nhẹ nhàng gắp chút đồ ăn đưa vào trong miệng.