Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Có Chắc Là Yêu - Bodhi Bodhi (Bo)
  3. Chương 35: Anh thua rồi
Trước /43 Sau

Có Chắc Là Yêu - Bodhi Bodhi (Bo)

Chương 35: Anh thua rồi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nhìn vẻ mặt đã xấu hổ không thể nóng hơn của Nam My mà vẫn ngô nghê hỏi cho cố như vậy, khiến Hoàng Bách đang cố nén dục vọng cũng phải phì cười, anh vòng tay ôm cô nép vào ngực mình, Nam My không hiểu chuyện ngóc mặt nhìn lên đầy vẻ chờ đợi. Hoàng Bách búng nhẹ vào mũi cô một cái, “Em nghe ai nói là lúc bố mẹ yêu nhau có thể chạm vào con được vậy? Cùng lắm là tới được cổ tử cung của em thôi, còn xa mới tới con em được. Của bố nó chỉ đủ dùng làm đồ chơi cho mẹ nó thôi. Còn nó thì không tới lượt đâu. Yên tâm.”

“Thật ư?”

“Thật!”

“Thế ở trên mạng…”

“Lừa người đấy.”

Hoàng Bách không nhịn được nữa mà dùng miệng chặn hết mọi câu hỏi của Nam My, giờ mà ở đây giải thích cho cô từng ly từng tí một chắc là thằng em anh nó phát điên lên mất. Từng nụ hôn vụn vặt nhưng nóng bỏng rải từ mặt xuống cằm, xuống cổ Nam My. Áo phông cổ tim khoét sâu bị cằm anh vít xuống thuận lợi cho Hoàng Bách xuống thấp hơn, anh cứ mơn man gặm nhấm khiến Nam My cũng buồn bực rạo rực trong người mà vô thức đẩy hông, mang theo cả khuôn ngực căng đầy dâng lên kề sát mặt Hoàng Bách. Diễn đàn mTruyen.net

Môi hôn xuống hết cỡ bị cổ áo ngăn lại, Hoàng Bách đổi hướng di chuyển lên trên, vít cổ Nam My xuống hôn cô, thu hết tất cả những tiếng ngâm nga đứt quãng vào khoang miệng, bàn tay hư hỏng lần từ gáy xuống dọc sống lưng, men qua eo luồn vào trong gấu áo. Anh vội vã đẩy áo Nam My lên đến tận cổ, dùng chính đầu mình giữ không cho nó rơi xuống, bàn tay ấm nóng vừa chạm đến chân ngực, muốn đẩy áo nhỏ lên khiến Nam My bất giác rùng mình, tay đang ôm đầu Hoàng Bách tự động khép lại.

Nhìn chiếc áo nhỏ ôm khít lấy vòng một mềm mại có chút lớn hơn bình thường từ lúc mang thai như muốn nhảy ra ngoài, lại đẩy mãi không lên được, anh khẽ cau mày càu nhàu: Diễn đàn mTruyen.net

“Sao em mặc áo chật vậy, có biết là phụ nữ mặc áo ngực chật có nguy cơ mắc bệnh ung thư vú rất cao không hả?”

“Áo không chật, ôm gọn vừa vặn là do anh không biết cách mở, cứ vài lần như thế này rão hết áo em.”

Nam My nửa trách móc nửa như làm nũng khiến Hoàng Bách càng rộn rạo trong lòng, anh không đẩy áo cô lên nữa, cứ thế mang cả bàn tay to lớn bao trọn một bên mềm, lại rướn môi hôn cô, “Vậy phải cởi thế nào mới đúng cách? Dạy anh đi.”

Biết là bị anh dụ nhưng Nam My vẫn hùa theo mang theo bàn tay đang đặt bên eo mình lần ra phía sau, dạy anh mở khuy áo nhỏ. Sự lỏng lẻo phía trước như mở đường cho bàn tay còn lại càn rỡ nghịch ngợm hơn.

Chỉ trong vài phút mọi thứ rào cản trên người cô và anh đã không cánh mà bay. Hoàng Bách cũng ngoan ngoãn chạy ra tắt điện sáng, cố ý vén rèm cửa mượn ánh sáng hiu hắt từ cột đèn cao áp bên ngoài chiếu vào.

Trong bóng tối mờ mờ ảo ảo anh vẫn cơ hồ nhìn thấy da thịt trắng sáng của Nam My đang đều đặn lên xuống theo từng nhịp thở gấp gáp. Hoàng Bách dù nóng vội cũng vẫn ý thức được cô đang mang thai, bởi vậy mọi hành động đều quá đỗi nhẹ nhàng như nâng niu một báu vật. Dù ở trên thì cũng như người tập chống đẩy nhấp nhô dập dìu chứ chẳng dám mang cả thân người đè lên Nam My.

Hoàng Bách tỉ mẩn hôn lên những vết rạn màu trắng sữa lờ mờ trên bụng, trên đùi Nam My, môi lưỡi đi tới đâu đều như mang theo lửa nóng, khiến cô cũng muốn cháy theo anh.

“Hoàng Bách… anh lên đây…”

Bị kích thích đến cực hạn, Nam My gần như không chịu được nữa thì cong người muốn Hoàng Bách rời khỏi nơi xấu hổ ấy, nhưng anh dường như không muốn dừng lại, càng trêu cô tợn hơn. Nam My cảm giác được làn môi ấm nóng chuẩn bị đi tới chỗ nào thì vội vàng túm lấy tóc Hoàng Bách, cố đẩy đầu anh ra, giọng nói bị dục vọng chi phối đã trở nên đứt quãng. Diễn đàn mTruyen.net

“Hoàng Bách… anh…”

“Anh đây!”

“Anh… ưm…”

Hoàng Bách giúp cô thỏa nguyện, thoắt cái mặt đã kề mặt với Nam My, chăm chăm nhìn cô đang bị khoái cảm dày vò, gương mặt đỏ bừng bừng nhăn nhó, hai mắt nhắm tịt lại để mặc kệ nước mắt cứ thế rịn ra.

“Nam My! Anh đây.”

“Đây cái đầu… anh… anh…”

Sự đụng chạm bất ngờ khiến Nam My không nhịn được thì hét lên một tiếng, hai chân vô thức khép chặt vào nhau cố ghì lấy cánh tay Hoàng Bách, anh chơi trò đánh úp kiểu này thật sự là muốn giết người. Nam My mím chặt môi, cong người nín thở, cố đè xuống tiếng rên rỉ như muốn bật ra.

“Thả lỏng một chút, em thở đi, đừng gồng người lên thế.”

Nam My vẫn nức nở lắc lắc đầu, anh chơi trò này ai địch lại được. Hoàng Bách hôn lên môi, lên mắt Nam My, trầm giọng dỗ dành, “Lâu rồi không làm, cứ thế đi vào anh sợ làm em đau. Ami ngoan, đừng gồng lên, thả lỏng người. Đúng rồi, như vậy. Anh yêu em!”

Hoàng Vũ dạy anh ở trên giường không được gấp gáp, phải giữ sức bền, phụ nữ đều thích được chiều chuộng, cứ hùng hục hưởng thụ sẽ khiến họ sợ. Khi ấy anh có chút men nhưng chưa hẳn là say đến quên hết, chỉ là diễn cho họ xem để được thả về sớm. Mỗi lần nói Nam My đợi anh, Hoàng Bách đều bồn chồn khó tả. Xem ra thì tình thế đã thay đổi, kẻ bám đuôi bây giờ chính là anh. Diễn đàn mTruyen.net

Sau khi dụ được Nam My, ngón tay Hoàng Bách chầm chậm tiến vào nơi ẩm ướt, lựa tìm điểm nhạy cảm nhất mà động đậy kích thích cô, cả người Nam My như có lửa đốt, nơi mẫn cảm giống như bị cả trăm con kiến bò qua bò lại ngứa ngáy vô cùng. Cô vô thức tóm thấy tay cổ tay đang chen giữa hai chân mình mà ghì chặt lấy, thân dưới cũng tự động lùi thấp xuống. Hành động bộc phát của Nam vô tình như hưởng ứng khiến Hoàng Bách hài lòng thì càng động nhanh hơn.

Nơi mẫn cảm không ngừng ẩm ướt giúp ngón tay Hoàng Bách càng lúc càng ra vào trơn tru hơn, sự khó chịu vì bị thâm nhập bất ngờ dần thay thế bằng khoái cảm đê mê. Nam My xấu hổ đè thấp tiếng ngâm nga thỏa mãn, Hoàng Bách biết cô đang trong giai đoạn ham muốn dâng trào thì càng nhịp nhanh hơn. Tiếng ngâm nga mất hồn vô thức bật ra khỏi miệng Nam My, “ha… Hoàng Bách… anh…”

“Anh đây!”

Hoàng Bách bật cười khe khẽ đáp lại, anh biết thừa cô không gọi anh chỉ để nghe câu đáp ấy. Anh mơn man ngậm lấy đôi môi mềm mại đã sưng mọng vì bị vần vò suốt từ nãy đến giờ, nuốt hết những âm thanh nỉ non chết người vào bụng.

“Ami! Thoải mái không?”

Miệng nhỏ vừa được giải thoát, Nam My vừa thở gấp vừa mơ màng liên tục lắc đầu, cô vừa bị dục vọng chi phối, vừa xấu hổ nên hai mắt cứ nhắm tịt lại, mặc kệ nước mắt ứa ra liên tục làm ướt cả một mảng tóc mai, vậy mà Hoàng Bách vẫn nghịch ngợm, trêu chọc. Hơi thở nóng bỏng bị dục vọng hun đốt cứ vờn quanh tai Nam My, Hoàng Bách nén cười thủ thỉ: Diễn đàn mTruyen.net

“Không thoải mái, vậy thì khó chịu ở đâu nói với anh…”

“Đừng nghịch… anh đừng nghịch… nữa… Em khó chịu, em muốn…”

“Muốn gì cơ?”

Hoàng Bách đùa vui quá hóa quen thân, bỗng chốc trở nên hư hỏng càng nghịch tợn hơn. Nam My mặt đỏ phừng phừng, cả người vặn vẹo như con đông tây bởi nhịp ra vào mỗi lúc một nhanh, một gấp hơn ở thân dưới.

“Em không nói là anh không biết đâu. Em nhiều mồ hôi quá để anh lấy khăn ấm lau cho không cảm lạnh mất.”

“Hoàng Bách!!! Anh…”

“Anh đây!”

Hoàng Bách xấu xa bất thình lình rút tay ra khỏi khiến Nam My không những chẳng thoải mái hơn mà càng hụt hẫng, anh đang trêu cô?

Hoàng Bách vờ xoay người định xuống khỏi giường nhưng chỉ hai giây đã bị Nam My quật ngã mà ngồi chễm chệ trên bụng anh, cơ bụng rắn chắc cũng gồng lên chống đỡ. Diễn đàn mTruyen.net

Nhìn vào gương mặt ửng hồng phảng phất hương tình trước mặt, Hoàng Bách nén dục vọng đang thiêu đốt trong người, dịu dàng mỉm cười, “Em muốn chủ động à? Áu…”

Nam My nhéo thật mạnh vào ngực Hoàng Bách rồi cáu kỉnh hất hàm, “Anh thích trêu em không?”

Tuy chủ động nhưng Nam My vẫn bị dư âm chưa dứt của dục vọng dày vò, bên dưới mới vừa bị kích thích ngay lúc này lại trống vắng vô cùng thật sự rất muốn được lấp đầy.

Hoàng Bách bật cười nhìn gương mặt đã bị trêu đến đỏ phừng phừng của cô, anh đưa một tay lên gối đầu, một tay đùa nghịch trên bụng Nam My, cố đè nén ham muốn đang bừng cháy lại mà trêu ngươi cô, “Anh có làm gì đâu, tại em…”

“Anh học ở đâu ra cái kiểu trêu ngươi người khác như thế này hả?”

“...”

“Nói mau.”

Hoàng Bách không những không trả lời còn bày ra vẻ mặt âm hiểm đáng ngờ khiến Nam My càng tức, cô vươn tay bóp miệng anh, cáu kỉnh chất vấn:

“Hoàng Bách, có phải lão Vũ dạy hư anh không?”

Hoàng Bách không đáp chỉ nín cười, nhưng khóe mắt đã híp lại, biểu thị cho sự đồng tình. Nhiêu đấy thông tin đủ để Nam My hiểu, cô nguýt anh một cái, dám dạy hư nhau trêu chọc cô à?

Nam My không vừa thì lùi người xuống mang hạ thân ẩm ướt cọ xát qua lại trên bụng Hoàng Bách, đè luôn lên niềm kiêu hãnh của anh, cố lướt lên đầu thằng nhỏ rồi lại trượt xuống. Cứ mỗi lần như vậy lại khiến Hoàng Bách gồng cơ bụng hít vào thật sâu, môi mím chặt để ngăn không cho tiếng rên rỉ thốt ra.

Nam My tốt bụng hơi nâng hông để không dồn sức nặng lên nó nhưng chính sự động chạm hờ hững ấy lại như muốn đoạn mạng ai kia. Cái giống gì mà cứ vừa cảm nhận được sự ướt át mát rượi, tưởng chừng như vào được đến nơi thì lại bị bỏ rơi không thương tiếc thật như muốn giết chết người.

Cái cảm giác đứng dưới chân cột bóng rổ đã nắm chắc 100% sẽ đưa được bóng vào nhưng khi nhún người tung bóng, nó lại cứ chạy vòng vòng quanh miệng rổ rồi trượt ra ngoài mất. Thật sự gây hụt hẫng và khó chịu nhưng lại chẳng thể oán trách ai được, tâm trạng Hoàng Bách lúc này đích thị là như vậy, cứ tưởng mình là người làm chủ cuộc yêu này, vậy mà lại bị con nhóc con đùa giỡn đến mất hết kiên nhẫn.

Từng động tác mơn trớn, câu dẫn của Nam My khiến Hoàng Bách muốn nổi da gà, gương mặt đàn ông vừa mới đắc ý, lúc này đã trở nên nhăn nhó, hơi thở theo đó cũng trở nên nặng nề gấp gáp hơn. Anh không kiên nhẫn đợi cô cầu xin được nữa liền giữ chặt hông Nam My không cho nghịch nữa, cô biết mình đã thành công trả đũa được anh thì khe khẽ bật cười. Cả người gồng cứng đổ sập lên ngực Hoàng Bách, áp má lên ngực anh, mang bụng bầu cọ lên cơ bụng rắn chắc ở dưới, rúc rích cười mãi mới chịu dừng lại.

“Anh thua rồi.”

Hoàng Bách ở trên đầu cô, hổn hển đầu hàng,

“Em giỏi lắm, anh thua. Muốn ở trên hay…”

Lời còn chưa nói hết đã bị Nam My dùng môi chặn lại, cô gấp gáp nhay cắn môi anh, thế này mà gọi là hôn ư? Đây là dày vò người khác mới đúng. Môi hôn vừa nhịp nhàng trở lại, Nam My chợt khựng lại rồi ngồi phắt dậy khiến Hoàng Bách cũng giật mình nhìn theo, tay vô thức đưa lên chạm vào bụng cô, nhẹ nhàng vuốt ve. Diễn đàn mTruyen.net

“Sao thế?”

“Con đạp thì phải, đấy, đấy. Đây này.”

Nam My vội chộp tay Hoàng Bách di chuyển theo vị trí mà đứa trẻ trong bụng đang mấp máy đùa nghịch, hai người không hẹn tự động nhìn nhau rồi bất giác bật cười. Hoàng Bách bất thình lình trở mình mang Nam My đặt xuống nệm, người anh chầm chậm trườn thấp xuống hôn lên bụng cô, thì thầm với đứa trẻ:

“Con ngoan muộn rồi ngủ đi nhé, muốn chơi thì đợi đủ ngày đủ tháng ra đời bố mẹ chơi với con. Còn bây giờ để bố chơi với mẹ, trò chơi của người lớn trẻ con không nên hùa theo đâu.”

Hoàng Bách vừa nói vừa xoa nắn bụng Nam My rất nhẹ, lại thấy bên trong như vừa động đậy, cô cũng cảm nhận được thì khúc khích cười, anh búng nhẹ lên chỗ con đạp một cái, giọng vui tươi dỗ dành nó:

“Ngoan, đợi một hai tháng nữa bố mẹ chơi trò hái sao với con nhé!”

Xem ra thì thằng nhóc ham chơi này cũng rất biết nghe lời và thích được cưng nựng, Nam My không thấy động tĩnh gì nữa thì thều thào vẫy Hoàng Bách:

“Con ngủ rồi.”

“Ngoan quá!”

Anh hôn một cái thật mạnh lên bụng cô rồi trườn lên, tiếp tục việc còn dang dở, chứ anh nhẫn nhịn nãy giờ không chịu được nữa rồi.

Nam My bất giác phì cười, khiến Hoàng Bách chợt khựng lại, môi anh ngậm lấy vành tai cô thì thầm, “Em cười gì thế?”

“Lần trước anh dạy em cách một đứa trẻ hình thành như thế nào.”

“Nên mới có thằng nhóc con này này. Anh yêu hai mẹ con nhất. Ami!”

“Hả?”

“Nói yêu anh đi.”

“Em yêu anh, yêu anh nhất!”

Nghe được lời nói yêu từ miệng Nam My, Hoàng bách sướng rơn, liên tục rải từng cơn mưa hôn lên mặt cô, không thiếu chỗ nào. Diễn đàn mTruyen.net

“Anh muốn cho vào, được không?”

Nam My không đáp chỉ gật gật đầu. Được sự đồng ý của cô, Hoàng Bách nghiêng người với quần dài bị vứt trên ghế móc ra một cái gói nhỏ dúi vào tay Nam My.

“Cái này là gì? Sao lại đưa em?”

“Đeo vào cho anh.”

Nam My mắt nhắm mắt mở, lim dim, tay thì nắn nắn cái gói mà Hoàng Bách đưa cho, dù chưa sờ vào bao giờ nhưng trong loại tình huống này cũng có thể lờ mờ đoán ra nó là ba con sói thì lại thắc mắc:

“Nhưng sao phải đeo nữa, em tưởng có thai rồi thì cho vào trong cũng được?”

“Ừ, cho vào trong cũng được, nhưng phụ nữ thời kỳ mang thai rất nhạy cảm dễ viêm nhiễm phụ khoa, anh muốn thoải mái nhưng cũng muốn giữ cho em. Ngoan đeo cho anh đi, anh không nhịn được nữa rồi.”

Hoàng Bách gấp gáp đoạt lấy ba con sói trong tay cô, dùng răng xé vỏ bao rồi ấn vào tay Nam My kéo xuống để cô giúp mình mặc áo mưa cho thằng nhỏ đã sưng cứng đến phát đau. Anh kiên nhẫn nãy giờ, nhưng chỉ mấy giây lại không nhịn được.

Trong cơn hoan tình, Nam My liên tục hỏi Hoàng Bách, “Hoàng Bách, em là ai”

“Ami… Nam My… vợ của anh!”

Bên ngoài trời mây đen lãng đãng tan dần nhường chỗ cho vầng trăng cong cong tỏ sáng, ở trong phòng hai thân thể trong hình thái nguyên thủy nhất nương tựa nhau, dập dìu dẫn nhịp cùng đi tới sự cao trào thăng hoa nhất của cuộc yêu. Mọi khúc mắc suốt một thời gian qua giữa Nam My và Hoàng Bách cũng được tháo bỏ, ngay lúc này cô có thể triệt để cảm nhận được tình yêu chân thành và hoàn toàn tự nguyện của anh dành cho mình.

*Bạn đang đọc truyện được viết bởi Bodhi, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

Nam My nằm nghiêng người trên giường, hơi thở phập phồng lên xuống. Sau cơn hoan tình cô chẳng buồn nhúc nhích cứ để kệ Hoàng Bách ôm vào nhà tắm thay rửa rồi lại ôm ra đặt lên giường. Lúc này chân thì gác gối ôm, lưng tựa vào ngực trần của Hoàng Bách, lặng nghe từng nhịp đập của trái tim anh. Nhưng chỉ được một lúc lại trở mình, muốn ngủ cũng không xong. Hoàng Bách mơ màng vòng tay ôm lấy, cúi thấp mặt hôn lên tóc cô.

“Sao thế?”

“Con nó chơi cứ đạp thôi, đấy.” Diễn đàn mTruyen.net

“Hư quá!”

Hoàng Bách với tay nhấc điện thoại lên xem, lúc này đã gần mười một giờ đêm, mới đó mà hai người đã quần nhau suốt hai tiếng đồng hồ. Xem chừng hoạt động nhiều làm mất sức nên cả mẹ lẫn con đều đói rồi.

“Em có đói không?”

“Có. Tối em chưa…”

“Em chưa ăn tối? Sao không ăn?”

Nam My mím môi không đáp lại bị Hoàng Bách ôm mặt kéo ra sau ép cô xoay người lại. Anh chăm chăm nhìn cô không chớp mắt, lại tiếp tục hỏi han:

“Sao lại không ăn tối? Vì dỗi anh đúng không?”

“Không phải.”

“Còn cãi, hôm nay đến bệnh viện đúng không? Nhìn thấy cái gì đó nên mới ấm ức giận dỗi đúng không?”

“Sao anh?”

“Anh xin lỗi.” Hoàng Bách nhẹ giọng xuống tông thấp nhất rồi vòng tay ôm Nam My vào lòng, cô vì giận anh bỏ bữa, lại còn giữ ấm ức trong lòng không chịu nói với anh, khiến Hoàng Bách cảm thấy tội lỗi vô cùng,

“Hà My có em bé rồi, lúc tối em ấy khoe với anh. Kể là anh Duy hứa xong nhiệm vụ đưa em ấy đi khám thai, nhưng lại bị thương. Anh chỉ an ủi Hà My thôi, không có tình cảm nào khác cả. Bây giờ, trong lòng anh chỉ có hai mẹ con thôi. Ami, tin anh được không?”

Nam My ở trong lòng Hoàng Bách ngọ nguậy gật đầu, “Em tin anh mà.”

“Con đói đấy, anh nấu cái gì cho em ăn nhé!”

“Không, em không thích ăn mì đâu.”

“Ăn cơm? Hay ngũ cốc?”

Nam My vẫn lắc đầu, Hoàng Bách lại gặng hỏi:

“Thế em thích ăn gì?”

“Ăn ốc, ăn mấy đồ ăn ở quán ốc. Chim quay nữa.”

“Đã rõ.”

“Ơ anh đi đâu đấy?”

“Anh đi mua ốc cho em.” Diễn đàn mTruyen.net

Hoàng Bách xuống khỏi giường tìm quần xỏ vào, Nam My cũng nhổm dậy theo, kéo cao chăn che ngực trần lẩm bẩm:

“Mẹ không cho ăn đâu, bảo ăn ốc sau này con ra đời sẽ nhiều dãi ấy.”

“Hâm à, ốc có nhiều canxi, sắt và kẽm. Ăn được. Em cứ ngủ đi anh đi mua cho.”

“Anh bảo mẹ hâm à? Em đi với anh. Phải ăn luôn ở đấy cơ.”

Tầm mắt Hoàng Bách rơi trúng ngực Nam My khi cô vừa tung chăn với áo để mặc khiến cô xấu hổ lại vội kéo lên che đi. Anh bật cười khe khẽ vừa mặc quần vừa hỏi:

“Không mệt à?”

Nam My mặt đỏ tía tai lắc lắc đầu.

Quảng cáo
Trước /43 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Áo Thuật Thần Tọa

Copyright © 2022 - MTruyện.net