Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 2 - Hành Trình Rời Thành-Chương 77 : Ai là tốt thí!
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 2 - Hành Trình Rời Thành-Chương 77 : Ai là tốt thí!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 77: Ai là tốt thí!

Khu sương mù số hai, dưới tầng dưới cùng của cửa hàng bách hóa, địa điểm tập hợp mà mọi người đã thỏa thuận từ trước.

Đám người Ban Sĩ Quân hoảng loạn ngồi dưới đất, không ai biết Sở Vân Thăng đến cùng là chết hay sống.

Mọi người thảo luân ầm ĩ:

"Chúng ta đã đợi khoảng chừng hai mươi phút rồi, anh ta không thể nào còn sống! Đại đội trưởng Ban, chúng ta đi thôi!"

"Đúng vậy, không ai có thể sống sót dưới tay quái vật lửa, cứ nhìn ba người bọn lão Vương đó, chỉ nháy mắt là đã bị đốt thành tro tàn!"

"Nếu còn sống thì nên tới từ sớm rồi, haizz! Vốn còn trông cậy vào anh ta... Không ngờ được, mới chỉ gặp một con quái vật lửa thôi mà đã xong đời rồi!"

"Ta đã sớm nói hắn không làm được gì rồi mà! Ta đã nói từ sớm!"

"Đáng tiếc, đáng tiếc quá!"

"Côn trùng sẽ đến, lẽ nào chúng ta đều phải chết ở đây sao?..."

"Tất cả đều là số mệnh, có thể sống đến bây giờ, còn có gì chưa thỏa mãn nữa...."

"Haizzz...."

....

Mọi người một lời tiếp một lời, hầu như đều chắc chắn là Sở Vân Thăng không thể nào còn sống chạy thoát được.

Mà nhận định Sở Vân Thăng đã chết, khiến cho trong lòng mọi người giăng đầy sự lo lắng, đến người có thực lực mạnh nhất còn chôn thây nơi này, trong bọn họ còn có ai có thể đối phó với quái vật lửa?

Diêu Tường ngồi một bên, trong lòng càng lúc càng nặng nề, hắn là người hiểu rõ thực lực của Sở Vân Thăng nhất trong những người ở đây, nhưng cũng không dám khẳng định rằng Sở Vân Thăng có thể sống sót trở về hay không, con quái vật lửa kia đúng là quá mạnh, trừ khi xuất hiện kỳ tích, nếu không rất ít người có thể sống sót thoát hiểm trước mặt nó.

Lúc này, "bành" một tiếng, cửa quay trước của hàng bách hóa bị đá tung, một chiến sĩ thức tỉnh canh gác ở bên ngoài loạng choạng chạy vào, kích động nói: "Tới rồi, anh ta còn sống! Tới rồi, anh ta còn sống!"

Những lời này tựa như một trái bom, lập tức chấn cho những người ở đây sững sờ.

Không ngờ hắn thực sự có thể trốn thoát khỏi quái vật lửa!?

Ban Sĩ Quân đưa tay chụp lấy chiến sĩ thức tỉnh canh của, gần như là quát lên: "Sở Vân Thăng còn sống!?"

Tên chiến sĩ thức tỉnh kia còn chưa kịp trả lời, đã nghe thấy Diêu Tường thất thanh hô lên: "Anh Sở!"

Một người mặc chiến giáp đỏ như lửa, kiếm dài một mét, xuyên qua màn sương mù, lặng lẽ đứng trước cửa đại sảnh, chính là Sở Vân Thăng vừa mới về tới.

Hắn thật sự còn sống! Đây là ý nghĩ đầu tiên của mọi người.

Khi mà mọi người tràn đến, mới lần nữa phát hiện, bộ áo giáp kỳ lạ trên người Sở Vân Thăng vẫn hoàn chỉnh không chút sứt mẻ như cũ, đến ngay cả một cái khe cũng không có, điều này sao có thể???

Diêu Tường nhếch môi cười nói: "Anh Sở, anh đúng là bá đạo!"

Sở Vân Thăng vỗ vỗ vai hắn, quay qua nói với Ban Sĩ Quân: "Đại đội trưởng Ban, hãy nhanh ra lệnh hành động đi, thời gian khẩn cấp!"

Ban Sĩ Quân nghe vậy thu vẻ kinh ngạc lại, trịnh trọng nói: "Sở tiên sinh, không biết anh có bị thương hay không? Có cần nghỉ ngơi một chút không?"

Sở Vân Thăng lắc đầu: "Không sao, lên đường thôi!"

Rốt cuộc vẫn có người nhịn không được bật thốt:

"Khỉ thật, anh Sở, anh cũng quá mạnh mà! Thậm chí còn không bị thương nữa, bái phục!"

Tức thời có người vạch trần hắn:

"Ồ, ngươi không phải là người vừa rồi mới nói 'Ta đã sớm nói hắn không làm được gì' sao?"

Một gã đàn ông ở bên cạnh cũng chen mồm vào:

"Khà khà, bây giờ hai người các ngươi có nói là Sở huynh đệ đánh gục được con quái vật lửa kia thì ông cũng tin!"

...

Sở Vân Thăng đúng là hết nói nổi, nhấc kiếm Thiên Ích lên, xoay người bước ra khỏi cửa hàng bách hóa, tiến vào trong màn sương mù.

Thời gian cách ước định của bộ chỉ huy sư đoàn chỉ còn lại 1 giờ 30 phút, vẫn còn năm thể sinh sương trong các khu nữa phải phá hỏng!

May mà ở khu hai, khu chín cũng không gặp phải quái vật lửa, đến khu tám, mới lại gặp phải một con, Sở Vân Thăng lại lần nữa bày ra chiêu bỏ chạy, có kinh nghiệm từ lần trước, hắn miễn cưỡng có thể khống chế được tiết tấu, không đến mức nguy hiểm như lần trước nữa, hắn sử dụng Băng Băng phù hai lần, vẫn là trốn vào trong tường sương mù để cắt đuôi quái vật lửa.

Lần này, bởi vì khống chế khá tốt, trạng thái khôi phục cũng nhanh, chưa đến 15 phút thì hắn đã hiện ra ở địa điểm tập hợp ở khu sáu.

Có điều quá trình chạy trốn và chiến đấu kịch liệt cũng khiến cho tinh thần của Sở Vân Thăng mệt mỏi rã rời, liên tục hút vài điếu thuốc cũng không có chút tác dụng nào.

Phần lớn các chiến sĩ thức tỉnh đã phục hắn sát đất!

Nếu như lần đầu chạy thoát có thể nói là dựa vào may mắn, vậy thì liên tục hai lần không bị thương chút này thoát khỏi móng vuốt của quái vật lửa, thế thì không còn gì để nghi ngờ nữa, tuyệt đối là dựa vào thực lực!

Khát vọng cầu sinh của mọi người bùng cháy mãnh liệt, nhiệt tình vô cùng, như thể thắng lợi đã ở ngay trước mắt.

Thế nhưng, Sở Vân Thăng biết, cái thể sinh sương sót lại cuối cùng mới là cái nguy hiểm nhất!

Một khi thể sinh sương cuối cùng bị phá hỏng, mấu chốt mà đám người Sở Vân Thăng dựa vào để chạy trốn - tường sương mù, sẽ triệt để tiêu tán!

Nếu như khu sương mù cuối cùng có quái vật lửa, vậy thì chắc chắn mọi người sẽ phải đối mặt với một trận chiến ngươi chết ta sống với quái vật lửa, bọn họ đã không thể ỷ lại vào việc chạy trốn xuyên qua những bức tường sương mù nữa!

Cẩn thận đề phòng cấp tốc phá hỏng thể sinh sương ở khu sáu, may mắn là không kéo quái vật lửa đến, thế nhưng, đến khi mọi người phấn chấn bừng bừng tiến vào khu sương mù cuối cùng - khu bốn, đều trợn tròn cả mắt!

Khu bốn, chính là cái khu sương mù mà Sở Vân Thăng một hơi giết sạch đám người Giang lão đại, mà điểm tập trung, cũng được đặt tại chính cái câu lạc bộ xa hoa mà hắn khá quen thuộc đó, đám người trung đoàn trưởng Đỗ đã sớm di chuyển đến đây.

Từ trong màn sương mù ngoài cửa sổ, có thể loáng thoáng thấy được con quái vật lửa bay lượn ở xa xa trên không, hồi lâu cũng không có vẻ gì là muốn rời khỏi.

Trung đoàn trưởng Đỗ đã xác nhận, trên bầu trời thể sinh sương cuối cùng, đúng là tồn tại một con quái vật lửa hàng thật giá thật!

Một chút hy vọng cuối cùng của Sở Vân Thăng cũng tan thành mây khói, hắn vốn chuẩn bị một khi đã phá được thể sinh sương, dù cho động tĩnh có thu hút được quái vật lửa đến, thì hắn cũng sẽ bỏ qua việc đứng ra đối kháng, trực tiếp dẫn theo Diêu Tường và Đinh Nhan nhanh chóng thoát khỏi Côn Thành, mọi người sống chết có số, đến lúc đó ai mà bị quái vật lửa đuổi theo, cũng chỉ có thể trách bản thân số cứt chó mà thôi.

Thế nhưng, tình huống bây giờ đã thay đổi, quái vật lửa sớm đã quanh quẩn ở đây, hắn nhất định phải xuất chiến dẫn dụ nó rời đi, bằng không sẽ không thể nào phá được thể sinh sương cuối cùng, tường sương mù còn chưa biến mất thì cũng đừng nói đến việc thoát khỏi thành phố sương mù nữa. Thế nhưng một khi đã loại bỏ được tường sương mù, bản thân lại chẳng có chỗ mà chạy! Con quái vật lửa bị đánh trúng nhất định sẽ khóa chặt lấy bản thân, đến lúc đó bản thân làm sao chạy?

Sở Vân Thăng chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn, tựa như rơi vào trong một nghịch lý, nhưng bất kể thế nào cũng không thể tìm được một giải pháp vẹn cả đôi đường.

Trong lòng hắn hiểu rõ, trong hơn một trăm người ở đây, cách nghĩ của tất cả mọi người có lẽ đều giống như hắn, một khi phá được tường sương mù, nhất định sẽ đua nhau chạy trốn, còn ai quan tâm đến Sở Vân Thăng dẫn dụ quái vật lửa kia chứ? Dù cho là chính trung đoàn trưởng Đỗ, cũng sẽ đặt nhiệm vụ bảo vệ các nhà khoa học của mình lên hàng đầu, cấp tốc rút lui đến bộ chỉ huy sư đoàn của quân đội đóng bên ngoài!

Thời gian chỉ còn lại ba mươi phút, nếu không quyết định nhanh thì sẽ không kịp nữa!

Nếu như đại quân côn trùng không tràn đến, Sở Vân Thăng tin rằng dù bản thân trốn trong màn sương mù thì vẫn có thể sống tốt, tuy rằng không có tương lai và cũng không thể ra được.

Thế nhưng lũ côn trùng đang ầm ầm kéo đến kia rốt cuộc có bao nhiêu, trong lòng hắn cũng có thể đoán được, tuyệt đối không phải là thứ mà sức của một mình mình có thể chống lại! Dù cho có là tất cả quái vật mắt đỏ trong sương mù, sợ rằng cũng không thể chịu nổi! Ngày đó khi ở trên xe tải của Đại học Đông Thân, những loạt đại bác làm đất rung núi chuyển, cùng với những loạt tên lửa che kín trời đất kia, đã gián tiếp nói cho hắn, số lượng côn trùng mà chủ lực của quân đội phải đối mặt là một con số khổng lồ đến mức nào!

Việc này giờ đã rất rõ ràng, lo lắng của Sở Vân Thăng, trong lòng trung đoàn trưởng Đỗ và các chiến sĩ thức tỉnh khác tất nhiên cũng hiểu được, vì vậy dưới sự dẫn đầu của ông ta, tất cả mọi người đều cam kết tuyệt đối sẽ không nửa chừng bỏ chạy vứt bỏ Sở Vân Thăng, nhất định thề liều mình chém giết tới cùng.

Có điều, mức độ đáng tin của lời cam kết của đám người này, Sở Vân Thăng không cần nghĩ cũng biết - gần như bằng không!

Hắn lạnh lùng cười, đã có quyết định trong lòng, thầm nghĩ, các người muốn chạy, vậy cũng đừng trách ông không khách khí, các người chạy đi đâu, ông liền dẫn theo quái vật lửa tới đó, các người dù có không muốn liều mạng cũng không được!

Sở Vân Thăng tin tưởng với tốc độ và khả năng phòng ngự của mình, hoàn toàn có thể kịp lúc dẫn quái vật lửa đến chỗ bọn người trung đoàn trưởng Đỗ, lấy bọn họ ra làm bia đỡ đạn, còn bản thân thì sẽ dựa vào tốc độ không ai sánh kịp để thoát thân!

Sở Vân Thăng kiểm lại vũ khí của mình:

Chín tấm Băng Băng phù đã dùng hết năm tấm, Sở Vân Thăng không kịp chế tạo thêm nữa, nguyên phù cấp cao tiêu tốn rất nhiều thời gian.

Bốn tấm Băng Băng phù, một tấm Phong Thú phù, bảy tấm Nhiếp Nguyên phù đầy nguyên khí, chiến giáp, kiếm Thiên Ích, Lục Giáp phù, súng lục, tên băng và thêm một ít chất nhầy ăn mòn, đây là toàn bộ vốn liếng cuối cùng của Sở Vân Thăng.

Một lát sau, trung đoàn trưởng Đỗ ra lệnh một tiếng, tất cả chiến sĩ thức tỉnh khẩn trương xuất phát, trước khi bắt đầu, Sở Vân Thăng đã nói cho Đinh Nhan, sau khi thể sinh sương bị phá hủy và mọi người bỏ mặc hắn mà chạy, thì Đinh Nhan và Diêu Tường phải lập tức chạy trốn, tuyệt không được đi chung với số đông người thức tỉnh.

Những kẻ có sẽ trở thành con tốt thí cho Sở Vân Thăng thoát thân!

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thiên Nhãn

Copyright © 2022 - MTruyện.net