Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 2 - Hành Trình Rời Thành-Chương 78 : Tường sương mù tan biến!
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 2 - Hành Trình Rời Thành-Chương 78 : Tường sương mù tan biến!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 78: Tường sương mù tan biến!

"Trung đoàn trưởng, thực sự phải làm như vậy sao?" Đào tham mưu do dự nói.

"Chúng ta có cách nào khác sao? Lão Đào, những chiến sĩ thức tỉnh được tập trung đến kia căn bản không đáng tin, chỉ bằng một nhúm người chúng ta cộng với Sở Vân Thăng, không thể nào địch lại quái vật lửa! Chỉ có thể vứt bỏ hắn!" Trung đoàn trưởng Đỗ thở dài một tiếng nói.

"Đại đội trưởng Ban dường như...." Đào tham mưu lo lắng nói.

"Không thể làm theo ý cậu ta được, tất cả phải lấy mục tiêu cao nhất là sư đoàn!" Trung đoàn trưởng Đỗ phất tay cắt đứt lời hắn.

****

Sự cảnh giác của quái vật lửa vô cùng cao, Sở Vân Thăng còn chưa đến tầng trung của cái cây khổng lồ đã bị nó phát hiện ra, ngay sau đó, nó tựa như một chiếc máy bay chiến đấu đâu đầu xuống đất, lao thẳng xuống bên dưới.

Sở Vân Thăng không hề do dự lập tức quay đầu bỏ chạy, bất kể là tiếp theo phải chạy trốn hay là lao đến một đàn quái vật gần đấy, tiết kiệm sức mạnh mới là đạo lý sinh tồn duy nhất.

Hắn vừa chạy, quái vật lửa liền đuổi theo không bỏ, Ban Sĩ Quân dẫn theo mọi người, nhân cơ hội thi nhau dọc theo dây leo vọt lên trên.

Từng có kinh nghiệm đánh với ba con quái vật lửa, kỹ thuật tránh né của Sở Vân Thăng càng thêm thuần thục, đã không còn là chạy thẳng một đường nữa, mà là cố gắng chui tới chui lui trong những nhánh dây leo đan xen rối rắm bên dưới.

Sở Vân Thăng từng giây từng giây khổ sở chống chọi, đám người Ban Sĩ Quân đều đã dồn dập tấn công thể sinh sương cuối cùng, ánh lửa ngợp trời.

Ầm một tiếng!

Thể sinh sương cuối cùng sụp đổ vỡ tan, cả vùng đất dường như đều run rẩy một cái!

Đoàn người bùng lên một tiếng hoan hô!

Tường sương mù tựa như mất đi nguồn lực duy trì, sương khói dần dần tản ra bốn phía, trở nên như có như không.

Những chất lỏng trong những rễ cây của thực vật to lớn nhanh chóng cuộn chảy, dù là Sở Vân Thăng đang chạy thục mạng cũng có thể cảm nhận được lực lượng sinh mạng ngoan cường mà mênh mông của chúng.

Các giáo sư từng nghiên cứu qua, toàn bộ những cây cối khổng lồ ở Côn Thành trên thực tế đều là kết nối thành một thể, có năng lực sinh tồn và năng lực chữa trị vô cùng mạnh mẽ, một khi tất cả các thể sinh sương lần lượt bị phá hủy, nếu không thể tranh thủ thoát đi, cái cây cối khổng lồ này sẽ lại một lần nữa chữa trị chỗ bị thương, khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

Sở Vân Thăng thấy tường sương mù đã bị phá, vội vàng vòng qua một sợi dây leo to lớn màu đỏ, dẫn theo con quái vật lửa rít vào trở lại.

Các chiến sĩ thức tỉnh đang vui mừng hoan hô, mắt thấy hắn dẫn theo con quái vật lửa ác ma kia vọt đến, như bị tạt một xô nước đá, tức khắc không còn chút tiếng động.

Sở Vân Thăng lúc này đã phải hứng chịu không dưới mười đợt tấn công của quái vật lửa, phía sau lưng chiến giáp nóng rực gần như đã tan chảy một nửa, để tránh cho việc chọc điên con quái vật này rồi nó lại đuổi đánh mình không chết không thôi, Sở Vân Thăng không dám quay đầu lại tấn công nó, chỉ lo chạy bán sống bán chết, may mà Lục Giáp phù còn có thể bảo vệ được cho thân thể của hắn.

Cả đám chiến sĩ thức tỉnh chỉ ngẩn người chưa đến một giây, liền nghe thấy tiếng hét lớn của Ban Sĩ Quân: "Các anh em, chuẩn bị chiến đấu, liều mạng với quái vật!"

Lời của hắn còn chưa dứt, những chiến sĩ thức tỉnh phía sau nháy mắt đã chạy sạch bách, làm gì còn ai nữa!

"Đại đội trưởng! Đi mau! Đây chính là mệnh lệnh của trung đoàn trưởng đó!" Hai gã chiến sĩ thức tỉnh của quân đội, không nói thêm gì nữa, nhấc Ban Sĩ Quân lên rồi trực tiếp nhảy xuống khỏi nhánh dây leo.

Ban Sĩ Quân vùng vẫy giữa không trung, vẻ mặt xấu hổ nói: "Trung đoàn trưởng, tôi biết ngài là muốn hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng vứt bỏ chiến hữu đã liều mạng vì chúng ta, sao chúng ta có thể hành động như vậy..."

Sở Vân Thăng đã sớm biết sẽ có một màn này, thế nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy, vẫn tức giận không nói nên lời!

Các người đã không giữ lời, vậy cũng đừng trách ta độc ác!

Bước chân Sở Vân Thăng không dừng lại chút nào, đầu ngón chân nhón lên dây leo, nhảy đến đoàn người cách hắn gần nhất.

"Khốn kiếp, nhiều người như vậy, sao hết lần này tới lần khác ngươi lại đuổi theo ông!?" Một gã chiến sĩ hệ hỏa bị Sở Vân Thăng đuổi kịp hoảng hồn, tốc độ dưới chân đúng là nhanh hơn vài phần.

Đáng tiếc so với tốc độ của Sở Vân Thăng và quái vật, hắn chẳng khác nào đang đi bộ, chiến sĩ hệ hỏa chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, một bóng người đã lướt qua hắn, đến khi kịp phản ứng lại cũng đã muộn, đôi cánh rực lửa nhẹ nhàng vạch qua, trong nháy mắt đã nuốt sống hắn, gã chiến sĩ hệ hỏa thậm chí còn chưa kịp kêu gào đã bị đốt thành tro tàn.

Quái vật lửa bị hắn làm chậm lại một chút, Sở Vân Thăng lại lục tục vượt qua mấy người, không hề quay đầu lại, chỉ tập trung lao về phía trước!

Phía sau liên tiếp vang lên vài tiếng kêu thảm, quái vật lửa hưng phấn, đâm ngang đâm dọc, không hề kiêng nể gì!

Vào lúc này, Sở Vân Thăng rốt cuộc đuổi kịp đám người đông nhất, sự xuất hiện của hắn và những tiếng kêu thảm thiết phía sau khiến một người lập tức hét lên: "Hắn cố ý đó, mọi người nhanh chia nhau ra chạy!"

Sở Vân Thăng thầm cười lạnh: Ta cố ý đấy, giờ xem thử ai chạy nhanh hơn!

Kẻ nào bị quái vật lửa để mắt tới thì coi như kẻ đó xui xẻo!

Sở Vân Thăng khom người một chút, vẫn cao tốc lao tới như cũ, lúc này cũng không cần quan tâm phương hướng gì nữa, chỗ nào đông người thì hắn nhắm nhay vào chỗ đó.

Tiếng kêu hoảng liên tiếp vang lên, quái vật lửa lao vào giữa đoàn người đang bỏ chạy tán loạn, tựa như Ma Thần hạ phàm, từng tính mạng nhanh chóng biến mất, những tiếng gào thét khi bị thiêu cháy càng tê tâm liệt phế hơn!

Tường sương mù đã tan biến, nhưng không hề có chuyện cần phải tính toán suy diễn đường ra gì đó như các giáo sư đã nói, đó là một âm mưu mà Đỗ Kỳ Sơn vạch ra để ổn định các chiến sĩ thức tỉnh được triệu tập đến!

Đoàn xe tăng và chiến xa bộ binh chở đầy các nhà khoa học của quân đội sớm đã ầm ầm cao tốc chạy về phía ngoại ô phía tây của Côn Thành.

Sở Vân Thăng rốt cuộc thoát khỏi quái vật lửa, nhưng không dám giảm tốc độ chút nào, tiếp tục phóng đi về hướng ngoại thành.

Đi chưa được mấy bước, liền phát hiện một đám người phía trước không ngờ lại quay đầu chạy ngược lại, kinh hoảng bỏ chạy về phía Sở Vân Thăng.

Sở Vân Thăng chợt sững sốt, liền thấy một con quái vật lửa khác đang vọt đến tấn công lại đây.

Trước có một con, sau cũng có một con, trước sau đều là đường chết!

Sở Vân Thăng lập tức phản ứng lại, liền chui vào một tòa nhà bên cạnh, mặc kệ thế nào, trước hết cứ trốn cái đã, rồi từ từ tìm cơ hội chạy trốn từ hai bên.

Những người chạy ngược lại kia, mắt thấy cuối đường cũng có một con quái vật lửa đang chém giết đẫm máu, đều sững lại, vội vàng theo sau Sở Vân Thăng chui vào tòa nhà.

Thế nhưng trong nhà cũng không an toàn, Sở Vân Thăng vừa đinh chui ra theo cửa sổ phía sau, liền thấy con quái vật lửa kia như đã theo dõi đám người bản thân, bay lượn vòng vòng phía trên tòa nhà, chỉ cần mình vừa đi ra, nó nhất định sẽ lập tức lao xuống, dù cho có thể né tránh lần đầu thì cũng không thể tránh được việc nó đuổi theo không bỏ.

Thể tích của quái vật lửa quá lớn, trong thời gian ngắn sẽ không xông vào được, giúp đám bọn Sở Vân Thăng có cơ hội thở lấy hơi, có điều cũng không dám sơ ý, con quái vật lửa kia đã bắt đầu vỗ hai cánh, không va đập và phun lửa tòa nhà, cả tòa nhà vang lên những tiếng răng rắc khiến cho người bên trong muốn đứng cả tim!

Huống hồ, đại quân côn trùng rất nhanh sẽ tấn công đến đây, Sở Vân Thăng thậm chí còn loáng thoáng nghe thấy những tiếng rít của Xích Giáp Trùng như có như không, hắn quá quen thuộc cái âm thanh đó rồi!

Sở Vân Thăng cưỡng chế trấn an tâm thần, càng là những lúc như thế này thì bản thân lại càng không thể loạn.

Hắn xoay người quan sát những người kia một chút, mấy kẻ theo hắn chui vào này không phải ai khác, mà chính là cái đám chiến sĩ thức tỉnh đầu tiên được Đào tham mưu triệu tập tới vốn vẫn luôn hoài nghi hắn kia, khả năng khá cao là dưới sự chỉ dẫn của lão già cao gầy, bọn họ có vẻ không bị tổn thất gì, thậm chí là còn gom thêm được mấy người nữa.

----o0o----

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tâm Nguyện Đẹp Nhất

Copyright © 2022 - MTruyện.net