Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
  3. Quyển 2 - Hành Trình Rời Thành-Chương 82 : Giả chết thoát hiểm
Trước /302 Sau

[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại

Quyển 2 - Hành Trình Rời Thành-Chương 82 : Giả chết thoát hiểm

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 82: Giả chết thoát hiểm.

Sở Vân Thăng nghiên nghiên ngả ngả đi chưa bao xa, chợt nghe thấy phía sau truyền đến những tiếng bước chân chạy trốn dồn dập, liền cảnh giác quay đầu nhìn lại, lập tức sợ đến hồn phi phách tán!!!

Chỉ thấy bảy tám người đang chạy thục mạng từ cuối đường đến đây, mà đuổi theo trên không trung phía sau, lại chính là con Hỏa Diễm Huyễn Điểu canh giữ ở bên cạnh thể sinh sương lúc nãy!

Đại khái là nó đã giết sạch những chiến sĩ thức tỉnh không chạy thoát được, bây giờ đổi sang rượt đuổi những người bỏ chạy về hướng tây!

Trái tim Sở Vân Thăng không thể ức chế được đập bình bịch! Hắn lúc này đến cả một con Nhục Trùng còn không đối phó nổi, chứ đừng nói đến một con Hỏa Diễm Huyễn Điểu có thực lực còn vượt xa hắn.

Trong phút chốc, Sở Vân Thăng vốn lâu nay đã rèn luyện phải tỉnh táo trong mọi trường hợp giờ cũng không thể nào giữ bình tĩnh được nữa, ngay cả hai chân cũng không tự chủ được run lẩy bẩy!

Có lẽ hoàn toàn là tiềm thức bản năng muốn sống, khống chế hắn lấy xe máy ra, bây giờ hắn thà gặp phải Nhục Trùng còn hơn! Tuy rằng hắn cũng hiểu tốc độ của xe máy còn kém xa Hỏa Diễm Huyễn Điểu, nhưng đây chỉ là ý thức muốn sống của hắn không cam lòng làm ra một nỗ lực cuối cùng mà thôi!

Nhưng có câu họa vô đơn chí! Hắn tuyệt vọng phát hiện ra, hắn run rẩy thế nào mà đến mô tô cũng không khởi động được, nhìn con quái vật lửa càng ngày càng tới gần, Sở Vân Thăng rốt cuộc sụp đổ, như nổi điên tung cước đạp văng mô tô, nhưng không ngờ hắn đã lúc này hắn đã kiệt sức, đạp một cái mà dưới chân trụ lại đứng không vững, liền ngã lăn quay ra đất!

Sở Vân Thăng nằm dài trên mặt đất, trong lòng lạnh toát: Lẽ nào phải táng mạng ở đây!?

Đồng thời, trong đầu lại đột nhiên nảy ra hai cái chữ to tướng: Giả chết!

Sở Vân Thăng bất đắc dĩ nghĩ thầm, nếu trốn không thoát, thôi thì cứ đánh bạc với số phận một phen!

Đơn giản cứ nằm trên mặt đất, không động đậy nữa!

Tiếng bước chân dồn dập rốt cuộc chạy đến trước mặt hắn, lại có hai người tuột lại phía sau chết đi. Người chạy nhanh nhất trực tiếp dẫm lên thân thể Sở Vân Thăng, coi hắn như một cái đệm nhún, nhảy ra ngoài. Lúc này chiến giáp đã tàn tạ không chịu nổi, Lục Giáp phù sớm cũng đã tan nát, một bước dẫm có dùng năng lượng của người này, thiếu chút nữa đã dẫm cho Sở Vân Thăng phun máu!

Hỏa Diễm Huyễn Điểu thoáng cái đã xẹt qua đỉnh đầu mọi người, trực tiếp vồ gã chiến sĩ thức tỉnh vừa dẫm lên Sở Vân Thăng kia ngã nhào xuống đất, trong nháy mắt đã hút khô năng lượng, hóa thành tro tàn.

Lúc này lại có ba người vì quán tính quá trớn, lại lướt qua Sở Vân Thăng, một người trong đó lại còn đạp hắn một cái, hắn nghiến răng nghiến lợi, không dám nhúc nhích, nhưng không ngờ, bên trên vẫn còn chưa yên, người chạy trốn thứ năm dẫm trúng ngay bàn tay hắn, Sở Vân Thăng lúc này đã hoàn toàn đứng bên bờ vực sụp đổ, không nhịn nổi nữa, run rẩy một cái.

Người vừa đạp hắn kia vì Hỏa Diễm Huyễn Điểu đã vọt đến phía trước nên đang ngừng lại, bỗng nhiên lúc này Sở Vân Thăng lại run lên, dọa cho y giật nảy, nhưng lại thấy Sở Vân Thăng nằm trên mặt đất, cặp mắt trợn trừng nhìn y, người nọ như thấy quỷ, thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên!

Có điều người này phản ứng cũng nhanh, lập tức hiểu được đại khái là Sở Vân Thăng đang giả chết, hầu như chỉ trong nháy mắt, y liền chọn cách tương tự, ngã nhào xuống đất, cũng học theo Sở Vân Thăng giả chết.

Lúc này, người đang chạy sau cùng vốn tưởng mình đã chết chắc rồi, nhưng không ngờ Hỏa Diễm Huyễn Điểu lại trực tiếp bay qua đầu, vồ lấy người chạy đầu tiên, quả nhiên là sống chết có số, sinh tử bởi trời!

Đợi đến khi tên chạy cuối cùng này phát hiện ra người trước mặt nhào xuống đất giả chết, chỉ hơi sửng sốt một chút, thừa dịp Hỏa Diễm Huyễn Điểu còn đang hành hạ đến chết mấy người xui xẻo phía trước, lập tức nằm dài ra đất, cũng bắt chước giả chết!

Sở Vân Thăng lúc này lại thầm chửi hai kẻ này quá ngu ngốc, nếu giả chết thì cũng giả chết xa xa một chút, thế nào mà lại đều cách hắn chưa đến ba năm mét, Hỏa Diễm Huyễn Điểu chỉ cần hơi đảo qua đây xem xét thì ba người chắc chắn sẽ bị lộ! Kể từ khi bắt đầu tiếp xúc với Xích Giáp Trùng tới nay, Sở Vân Thăng chưa bao giờ hoài nghi trí tuệ của lũ quái vật này!

Quả nhiên, sau khi Hỏa Diễm Huyễn Điểu giết xong bốn người phía trước, dường như cũng phát hiện ra nhân số thiếu đi mấy người, liền nhìn quanh bốn phía.

Sở Vân Thăng dùng khóe mắt khẩn trương chú ý nhất cử nhất động của nó, cuối cùng khi mà Hỏa Diễm Huyễn Điểu nhìn qua tổ ba người giả chết bọn hắn, hắn biết thế là tiêu rồi, đã bị phát hiện!

Hỏa Diễm Huyễn Điểu vỗ hai cánh, lập tức lao xuống, Sở Vân Thăng lòng rối như tơ vò, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì: Bây giờ phải xem trong ba người bọn họ ai có thể giả chết đến thời khắc cuối cùng mà không nhúc nhích!

Sở Vân Thăng còn nhớ trong thời đại Mặt Trời có một bộ phim nói về tranh đấu giữa các băng nhóm xã hội đen trong thập nên ba mươi ở Thân Thành, có một mục thi gan là thả chảo dầu, hai bên cùng phái ra một đàn em gan lớn, trói chặt hai chân, treo ngược lên xà ngang, trên mặt đất lại để một chảo dầu sôi. Sau đó bắt đầu nới dây, từng tấc từng tấc thả người thi gan xuống khiến đầu hắn dần đến gần chảo dầu, kẻ nào sợ chết mà nhận thua trước thì bang phái của hắn sẽ phải nhận thua theo những gì đã cược.

Bọn họ bây giờ có ba người, cũng giống như là đang bị treo lên thi gan, đối mặt với con Hỏa Diễm Huyễn Điểu đang ngày càng đến gần, kẻ thiếu kiên nhẫn tất nhiên sẽ đứng lên bỏ chạy, kết cục chính là bị quái vật lửa đốt chết, ai chịu được đến cuối cùng mới may ra có một chút cơ hội sống.

Bây giờ chính là lúc thi xem gan ai to hơn, Sở Vân Thăng ỷ vào việc mình vẫn còn được chiến giáp rách nát bảo vệ, quyết định giả chết tới cùng!

Hai người khác thì sao tốt số như vậy, có cái gì để dựa dẫm chứ. Kết quả, người cuối cùng kia lại vượt quá tưởng tượng của Sở Vân Thăng, sống chết gì cũng không nhúc nhích chút nào, ngược lại thì cái gã ở giữa, bị con Hỏa Diễm Huyễn Điểu sắp sửa lao tới dọa cho vỡ mật, bật người lên bỏ chạy, nhưng y sao có thể là đối thủ của Hỏa Diễm Huyễn Điểu, chỉ trong chốc lát đã bị quái vật đuổi theo nướng thành một đống thịt khét.

Bây giờ chỉ còn lại hắn và một tên rất ngoan cố, Hỏa Diễm Huyễn Điểu lượn vòng vòng trên đầu họ, khi nó lần nữa nhào xuống thì Sở Vân Thăng đã biết căn bản không thể tránh được, con Hỏa Diễm Huyễn Điểu đáng chết này chắc chắn đã phát hiện!

Trong nháy mắt đó, Sở Vân Thăng gần như muốn từ bỏ tất cả ý niệm phản kháng, chỉ cảm thấy có lẽ mạng mình nên dừng ở đây, trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại hình bóng cha mẹ, hắn khẽ thở dài một tiếng, có lẽ đã đến lúc xuống đó gặp mặt hai người.

Nhưng vào đúng lúc này, một tiếng rít quen thuộc từ giữa không trung truyền tới, là tiếng của Xích Giáp Trùng, không đúng, hẳn phải là Thanh Giáp Trùng!

Sở Vân Thăng định thần nhìn lại, lúc này Hỏa Diễm Huyễn Điểu đã bỏ qua hai người giả chết bọn họ, phóng thẳng lên cao! Đối đầu với nó, là ba con Thanh Giáp Trùng hết sức oai phong đang vẫy bốn cái lao tới!

Hai bên tựa như kẻ thù không đội trời chung gặp mặt, trực tiếp cuốn lấy nhau chém giết, hoàn toàn không màng đến Sở Vân Thăng và một người nữa đang nằm trên đất.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu tuy rằng mạnh mẽ vô cùng, thế nhưng đối phương lại có đến ba con, trong chốc lát hai bên chém giết ngang tay, không bên nào nhường bên nào!

Sở Vân Thăng giật mình một cái rồi mới tỉnh hồn! Vốn tưởng chết chắc rồi, thế mà không ngờ lại vẫn sống như kỳ tích!

Mà càng khiến hắn hoàn toàn không ngờ đến là, thứ cứu hắn không phải là sách cổ đại phát thần uy một lần nữa, mà là một trong những kẻ thù cũ của hắn - Thanh Giáp Trùng!

Vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, hắn còn chưa kịp thở một hơi thì một ý nghĩ khác đã lóe lên: Thanh Giáp Trùng đã xuất hiện, hơn nữa vừa xuất hiện liền là ba con, vậy thì đại quân Xích Giáp Trùng còn cách bao xa chứ?

Hắn lập tức sợ toát mồ hôi hột, không biết sức lực từ đâu ra, bắn người nhảy lên khỏi mặt đất, còn chưa bỏ cuộc muốn nâng chiếc xe mô tô của hắn lên, bây giờ sức mạnh của bản thân hắn đã hao hết, tốc độ mà hắn vẫn luôn tự hào giờ đã không còn, nếu muốn chạy trốn thì chỉ có thể dựa vào mô tô mà thôi.

Nhưng sự thật chứng minh, cái thứ gọi là vận may này hoàn toàn không đáng tin, chiếc mô tô được dựng lên vẫn ngoan cố không chịu khởi động, Sở Vân Thăng đúng là tức giận chỉ chực vung kiếm xẻ đôi nó.

"Để tôi thử một chút!" Một giọng nói dứt khoát truyền đến, Sở Vân Thăng quay đầu lại nhìn, là cái người chạy cuối cùng giả chết với hắn kia, từ giọng nói và hình dáng mà xem, đại khái có thể đoán được đây là một người phụ nữ.

Trong thời đại này, ai còn rảnh thời gian và tâm tình đi cắt tóc rửa mặt? Bất kể là nam hay nữ đều là cái bộ dạng tóc dài rối tung, mặt mày nhếch nhác, nếu không nói lời nào, không nhìn kỹ thì đôi lúc sẽ không thể phân biệt được là nam hay nữ!

Có những phụ nữ vì để tránh gặp phải số phận không hay, thậm chí còn tự bôi cho bản thân thêm xấu, tựa như cái cô giáo mà lúc lâu trước hắn từng gặp qua, bôi khuôn mặt của nàng và các học sinh nữ thành loang lổ, người khác nhìn vào có khi còn tưởng là thấy quỷ đội mồ sống lại.

Sở Vân Thăng đối với lĩnh vực mô tô này hoàn toàn không biết gì cả, khoát khoát tay, để cho cô ta đến thử xem, nhưng một tay thì nắm chặc lấy đuôi xe, cái chuyện thừa cơ cướp xe này không phải hiếm gặp.

Hai phe quái vật trên trời đánh nhau càng ngày càng thảm thiết, một con Thanh Giáp Trùng bị đánh rơi xuống đất, Hỏa Diễm Huyễn Điểu cũng đã bị thương nặng, cầu lửa mà nó phóng ra đã không còn quá mạnh mẽ nữa!

Thời gian vô cùng cấp bách!

----o0o----

Đoán xem bộ phim được nhắc đến là phim gì, ai trả lời đúng và sớm nhất sẽ đạt được giải thưởng 50xu

Quảng cáo
Trước /302 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Zhihu] Hermes của con gái

Copyright © 2022 - MTruyện.net