Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Tan Biến Thời Không
  3. Chương 19 : Cấp bậc (thượng)
Trước /41 Sau

[Dịch]Tan Biến Thời Không

Chương 19 : Cấp bậc (thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tất cả mọi người đều lo lắng chờ đợi. Ai cũng muốn biết kết quả của mình qua lần kiểm tra tu vi lần này. Triệu Lập cũng như thế, yên lặng ngồi chờ ở bên ngoài phòng kiểm tra.

Nói là phòng kiểm tra nhưng trong thực tế nó chỉ là một cái phòng ở bình thường có đặt thêm thiết bị. Nghe nói đó là các thiết bị đánh giá kết quả tu luyện và phân loại. Chỉ cần đưa chân khí vào cái dụng cụ đó là có thể biết được kết quả của bản thân.

- Cấp bậc cũng không có gì là quan trong. Những kiểu kiểm tra như thế này cũng không cần phải lo lắng. Quan trọng nhất là chính bản thân mỗi người có thể nắm giữ, vận dụng một cách thuần thục chân khí như thế nào…. – Tiếng nói của huấn luyện viên Tiêu Cường vang lên trong tai mỗi người, làm cho không ít người bớt đi một chút căng thẳng.

Tuy nhiên đây cũng chỉ là một câu nói an ủi nên mọi người cũng không để tâm lắm. Nói đùa hay sao chứ tứ cấp, ngũ cấp, lục cấp hơn kém nhau không phải là một chút, một ít thì làm sao có thể nói cấp bậc không có gì quan trọng? Trong lòng mọi người vừa nghĩ đến đây, ngay lập tức lại quay sang chú ý đến kết quả kiểm tra phía trước.

Trên mặt một số người hiện rõ vẻ lo lắng. Điều đó cho thấy được rằng mọi người lo lắng đến như thế nào. Mặc dù Triệu Lập cũng lo lắng như vậy. Như sau khi nghe huấn luyện viên nói xong, nhịn không được lại quay qua nhìn khuôn mặt ông ta. Vẻ mặt của huấn luyện viên hết sức nghiêm túc, không hề thấy trên đó có chút nào chứng tỏ lời nói của ông chỉ là một lời an ủi, động viên.

Khiến cho trong lòng Triệu Lập nổi lên suy nghĩ, không biết huấn luyện viên nói ra câu đó là có ý nghĩa gì? Nếu đúng như lời huấn luyện viên nói… thì quả thật cũng không cần thiết phải lo lắng lắm đến kết quả kiểm tra. Chẳng qua nó cũng chỉ là một kết quả đánh giá mà thôi, cũng không có gì quan trọng. Nghĩ được như thế, Triệu Lập cũng bình tĩnh lại rất nhiều, đối với việc kiểm tra cũng không còn lo lắng lắm.

Hiển nhiên, huấn luyện viên chú ý tới tất cả mọi người, thấy ai cũng lo lắng nhưng có thể hiểu được lý do của nó. Cho dù cái kết quả này cũng là một trong những cơ sở của mỗi người, nhưng họ không hiểu được rằng không cần phải đặt nặng vấn đề này lên như thế.

Nhắc nhở một câu cũng chỉ có Triệu Lập lấy lại được bình tĩnh. Nhìn qua có thể là do lời nhắc nhở mà được như thế, mà cũng có thể là do đối với thực lực của chính bản thân cũng rất tự tin. Mặc kệ là như thế nào thì điều đó cũng đã thể hiện ra được tố chất tâm lý của hắn.

- Người kế tiếp! – Hồi hộp chờ đợi khoảng ba đến năm phút, người ngồi bên ngoài chợt nghe vang lên một tiếng thông báo:

- Tứ cấp! – Ngay sau đó, một khuôn mặt tân binh vô cùng hài lòng đi ra ngoài. Cho dù như thế nào, chỉ cần vượt qua được cánh của tam cấp thì lần kiểm tra này đều có thể vượt qua.

- Người kế tiếp! – Ngay cả cái tên của người được gọi cũng không thèm nhắc, Triệu Lập nghe thấy liền kiểm tra lại quân phục rồi mở cánh cửa đi vào.

- Báo cáo chỉ huy! Tân binh Triệu Lập vào kiểm tra. Xin chỉ thị của chỉ huy! – Người phụ trách kiểm tra không phải là sĩ quan ở đây nên Triệu Lập báo cáo hết sức trang nghiêm.

Không thể phủ nhận một điều là động tác của hắn rất tốt. Tự nhiên một tên lính mới, lạ lẫm xuất hiện trước mặt lại có động tác chào, báo cáo rõ ràng, dứt khoát thì hiển nhiên sẽ tạo cho người chỉ huy có một ấn tượng tốt. Nhất là tên lính đó lại có một ánh mắt hết sức tôn kính, phục tùng thì càng làm cho ấn tượng tốt thêm.

- Vận công! Sau đó đấm vào cái bia này mười quyền. – Viên thiếu úy phụ trách kiểm tra với vẻ mặt ôn hòa chỉ dẫn cho Triệu Lập. Giọng điệu so với lúc Triệu Lập ở bên ngoài cửa nghe thấy thì hoàn toàn không giống chút nào.

Đi tới trước cái bia, Triệu Lập chỉ cần chưa tới một giây đã đưa chân khí lưu chuyển tới bàn tay. Bàn tay nắm lại, rồi cực kỳ nhanh chóng đấm ra mười quyền liên tiếp.

Thấy hắn thực hiện bài kiểm tra một cách nhanh chóng, viên thiếu úy cũng có một chút kinh ngạc. Chẳng qua cũng chỉ có một chút mà thôi, bởi hắn đã kiểm tra hàng ngàn người nên việc như thế cũng không phải là ít. Chẳng qua hắn có chút bất ngờ đó là do những người khác muốn vận công gần như phải ngồi xuống điều tức đến hàng nửa ngày, sau đó lại phải mất gần ba đến năm phút mới có thể điều động chân khí toàn thân, lại phải đến ba hoặc năm phút sau mới có thể xuất được quyền. Không ngờ Triệu Lập lại có thể thực hiện nhanh đến như vậy.

Tuy nhiên, kinh ngạc thì kinh ngạc viên thiếu úy vẫn không thể để công tác kiểm tra bị gián đoạn. Cái bia là một thiết bị được chế tạo đặc biệt, chẳng những nó có thể tính toán được lực của cú đấm mà còn nhờ vào chất liệu đặc thù nên nó có thể xác định được mức độ công kích bằng chân khí từ đó tính ra cấp bậc chân khí của người được kiểm tra.

Vào lúc Triệu Lập đứng chuẩn bị, hắn không hề có ý nghĩ trì hoãn thời gian. Trong thực tế, chân khí chưa ngưng luyện trong đan điền đã được hắn huy động ra toàn thân ngay trong lúc di chuyển. Nên nhiều hay ít hơn một chút thời gian thì đối với hắn cũng không hề có gì khác nhau.

Từ đây có thể thấy được cái hay của kiện thể thuật đó là nó có thể ngưng luyện được chân khí trong cơ thể. Phần chân khí chưa được ngưng luyện thì dành cho công pháp chiến đấu sử dụng. Tuy đại bộ phận chân khí đã được ngưng luyện nên chân khí dành cho công pháp chiến đấu có vẻ không được nhiều nhưng khi được sử dụng đến lại hết sức thuận lợi. Đây là điều mà nếu chỉ tu luyện công pháp chiến đấu trong vòng có nửa năm thì không thể nào làm được.

Trong nháy mắt xuất quyền, tinh thần của Triệu Lập cũng hoàn toàn dung nhập vào trong mười quyền đó. Mỗi quyền đều giống hệt nhau về tư thế cũng như lực đạo. Sau khi đánh xong, ngay cả Triệu Lập cũng phải kinh ngạc về điều đó, không ngờ trong lúc mình đang hết sức hồi hộp lại có thể làm được như vậy.

Trong bảng phân tích số liệu, vừa mới nhìn thấy kết quả, viên thiếu úy không nhịn được quay qua liếc nhìn Triệu Lập. Làm thế nào mà một người có thể đánh ra mười quyền mà lực đạo của mỗi quyền khác nhau chưa đến một kilôgam lực?

Khi Triệu Lập tiến vào phòng kiểm tra, cũng có mấy người ở bên ngoài hết sức chú ý.

Huấn luyện viên Tiêu Cường đối với Triệu Lập hết sức ưu ái, trong các bài huấn luyện đều hết sức hài lòng đối với hắn. Luyện tập cầm nã thủ hay sử dụng dùi cui đều tự mình chỉ dạy. Sự quan tấm đối với Triệu Lập có thể thấy rất rõ. Cho dù miệng ông vừa nói đối với lần kiểm tra này cấp bậc cũng không có gì quan trọng. Nhưng như thế cũng không làm cho ông bỏ qua không để ý đến kết quả kiểm tra của hắn.

Cũng có hai người nữa nhưng không hề xuất hiện trước mặt mọi người. Trong một căn phòng ở ký túc xá cách đó không xa, sau một khuôn cửa sổ, có hai bóng người đang đứng, dáng người thẳng tắp đang xem xét kết quả huấn luyện. Trong đó có một dáng người hết sức thon thả, đầy những đường cong quyến rũ. Còn người kia thì lưng hùm vai gấu, hết sức to lớn.

- Ngươi muốn ta xem chính là người này? – Nhìn kết quả kiểm tra của Triệu Lập, nam tử không khỏi cau mày lại. Trong này có một thiết bị quan sát, có thể biết được tình hình ở trong phòng kiểm tra.

- Nếu chỉ có thế, ta nghĩ cũng không có gì đáng để cho ngươi phải chú ý đến như vậy.

- Có lẽ ngươi nói đúng. Chẳng qua ta muốn nhìn xem kết quả của hắn như thế nào mà thôi. – Nữ tử đứng bên cạnh mở miệng, nhất thời một sự quyến rũ làm cho người khác khó có thể kiềm chế hiện ra.

- Như thế cũng không được hay sao?

- Được chứ! Tất nhiên là được. – Nghe thấy nữ tử nói vậy, nam tử đứng bên vội vã đáp.

Quảng cáo
Trước /41 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tuy Rằng Người Đã Tẩy Trắng

Copyright © 2022 - MTruyện.net