Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tiểu Đổ Tiên Thành Tần
  3. Chương 10 : Bản lãnh của Yêu Yêu
Trước /26 Sau

[Dịch] Tiểu Đổ Tiên Thành Tần

Chương 10 : Bản lãnh của Yêu Yêu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Nàng ở trong phòng giam cùng những người khác còn nói… Nói đại nhân ngài bạc tình bạc nghĩa, hại nàng chờ đợi từ năm mười tám tuổi đến năm hai mươi sáu tuổi, từ một người con gái xuân sắc thành gái lỡ thì…”

“Được rồi! Ta đã biết! Ngươi lui xuống đi!”

Sư gia ở bên cạnh ha hả cười nói: “Ngươi hay là sớm một chút thả nàng ra đi, bằng không, chuyện của ngươi cũng sắp truyền khắp cả Tần thành”

Tống Biệt Trí lắc lắc đầu nói: “Không! Ta nghĩ nếu thả nàng như vậy, nàng nhất định sẽ hống hách đắc ý! Ta muốn giáo huấn nàng một chút,cho nàng bớt kiêu ngạo mới được!”

Sau đó, Tống Biệt Trí phân phó nha dịch đưa mấy người bị bắt vì chơi bạc kia cùng đến trước một cái bàn đã có sẵn một bộ mã điếu.

“Các ngươi không phải rất thích đánh mã điếu sao? Như vậy Bổn quan cho các ngươi một cơ hội, nếu ai có thể lấy ra hoa sắc của mỗi một bài tẩy thì có thể đi, không cần phải chịu xử phạt gì hết!”

Cả nhóm đổ phạm( phạm nhân bị bắt vì đánh bạc) đều nóng lòng muốn thử, chỉ riêng Yêu Yêu trong lòng dậy lên một dấu chấm hỏi, cô nghĩ bụng, hắn hảo tâm đến thế sao?

Nhóm đổ phạm từng người một đi sờ bài, nhưng không một người nào có thể lấy ra đầy đủ một ít phó bài hoa sắc, luôn sẽ sai một hai cái. Đến lượt Yêu Yêu nàng dùng giọng điệu khiêu khích hỏi: “Tống đại nhân, ngài nói lời giữ lời chứ? Ngài là quan lớn, quyền chức lớn, nhưng cũng đừng đánh mất thể diện nha!”

Tống Biệt Trí tỏ ra chán ghét nhìn Yêu Yêu bảo: “Nữ hài tử nói chuyện đừng có thô tục như thế!”

Yêu Yêu khoanh tay nói: “Ta cũng không phải người của nhà ngươi, ta nói chuyện với ngươi chắc cũng không sao nhỉ! Bắt đầu vậy!”

“Bắt đầu!”

Yêu Yêu sờ bài từ trước tới nay đều rất chuẩn, mỗi một bài tẩy trong tay nàng đều được vuốt phẳng vài lần, nàng có thể đoán ra đó là hoa sắc gì. Một lượt sờ bài, Yêu Yêu đoán không sai một cái nào. Tống Biệt Trí trong lòng rất tò mò, nha đầu kia thực sự hiểu rõ mã điếu như thế sao?

Cuối cũng chương một _________ hồng trong!” Yêu Yêu ném bài lên trên bàn, lộ ra vẻ mặt dương dương tự đắc, tươi cười đắc ý.

Tống Biệt Trí cũng sư gia liếc nhau một cái, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng bọn hắn không thể không bội phục Yêu Yêu này: “Thật bản lãnh”

Tống Biệt Trí nhíu mày hỏi: “Cô thích mã điếu như vậy?”

Yêu yêu gật đầu trả lời: “Đúng nha! Ta đối với mã điếu giống như đối với nhi tử(con ruột) vậy!”

Tống Biệt Trí cười nhạt khinh thường: “Cô có nhi tử sao?”

Yêu Yêu khêu khêu lông mi thủng thẳng đáp: “Aii… tiểu nữ mệnh khổ, vốn mười tám nên lấy chồng, mười chín nên ôm oa(em bé), ai ngờ kia phụ lòng người, để tiểu nữ chờ đợi, làm một đời thanh xuân của tiểu nữ bị chôn vùi! Tống đại nhân, ngài nói xem, thật đáng buồn không thể buồn hơn nha!”

Người bên ngoài tất cả đã không nhịn được cười, Tống Biệt Trí lại bị Yêu Yêu đem ra trêu đùa, cười cũng không đượcc mà huấn cũng không xong, chỉ có thể nhịn xuống bực tức.

“Được rồi, ta hoàn thành nhiệm vụ của ngươi, Tống đại nhân, ta phải đi!”

“Đợi một chút! Cô vẫn không thể đi!”

“Họ Tống, ngươi muốn nuốt lời sao?”

“Đúng, cô sờ xong bài rồi, cũng đã đoán đúng toàn bộ, nhưng cô dám tập kích(đánh úp) mệnh quan triều đình, tội này thì không thể trốn được!”

“Hả?” Yêu Yêu tức giận dậm chân bình bịch: “Ta nhẹ nhàng đánh ngươi một cái, ngươi lại nói là ta tập kích? Ngươi đối với ta như vậy… Ta đây có nên hay không đi tố cáo ngươi? Tống Biệt Trí, ngươi là cố tình làm khó dễ ta!?!”

“Ít nói nhảm! Dẫn đi!”

“Này, từ từ…, Tống Biệt Trí ngươi đúng là lật lọng! Vừa rồi ai ở chỗ này đáp ứng rõ ràng mạch lạc? Như thế nào vừa quay lưng đã thay đổi ý định ngay sao? Tất cả bọn hắn đều nghe thấy ngươi nói nha! Uy…” Không một ai dám lên tiếng, Yêu Yêu bị nha dịch mạnh mẽ kéo đi.

Lúc này, có người báo lại, Đào phu nhân đã tới!

Nửa nén hương sau, Yêu Yêu đi theo Đào phu nhân rời khỏi nha môn. Về đến trong nhà, Đào phu nhân lệnh cho Yêu Yêu quỳ trước bài vị của tổ tiên.

“Yêu Yêu, ngươi thật sự muốn bức nương đánh gãy tay ngươi sao?”

“Con biết sai rồi, nương!”

“Vì cái gì mà vẫn còn đi đánh mã điếu? Ngươi muốn chính ngươi thua sao? Hôm nay lại mất mặt trước Tống Biệt Trí, ngươi làm mất hết thể diện của Đào gia a!” Đào phu nhân kích động nói lớn.

“Vâng, là con làm mất thể diện của Đào gia, con sai rồi, con sẽ không bao giờ… đánh mã điếu nữa!”

“Thật sự?”

“Thật sự!”

“Nếu còn đụng chạm đến mã điếu, nương sẽ thật sự đánh gãy tay ngươi!”

Yêu Yêu bị Đào phu nhân răn dạy và quở mắng một lúc lâu sau mới cho trở lại phòng của mình để nghỉ ngơi. Vừa vào phòng Hạnh Đào đã tới hỏi chuyện: “Tiểu thư, Tống Biệt Trí lại đánh người sao?”

“Ta đánh hắn!”

“Thật sự? Vậy người nhất định cũng bị hắn đánh lại đi?”

“Hắn? Hừ! Hắn bị ta dọa sợ choáng váng! Hắn đem ta một bộ mã điếu xem ta sờ được toàn bộ quân bài, hắn kinh ngạc tới mức con mắt sắp lòi ra ngoài! Cái tên họ Tống kia đúng là một tên xú tiểu tử chưa ráo máu đầu! Bộ dạng vừa xấu vừa đen, may mắn là ta không gả cho hắn!”

“Người không muốn gả cho hắn, đáng tiếc a, em nghe nói có người đã tới cửa nhà để làm mai cho hắn!”

Yêu Yêu lập tức ngồi xuống hỏi: “Ai? Người nào không muốn sống lại có thể dám đến tìm người mà ta đã không cần?”

“Vâng, là Đường Trân Châu của Đường gia!”

“Sao, là cô ta à, ánh mắt của nàng ta thấp kém đến thế sao? Nhưng mà, nàng ta cũng rất chán ghét đánh mã điếu, cùng Tống Biệt Trí thật đúng là rắn chuột một ổ!”

“Tiểu thư, người làm sao bây giờ a? Tống Biệt Trí cũng sẽ cưới người khác, tiểu thư từ nay về sau nên làm cái gì bây giờ nha?”

“Hừ hừ, Tống Biệt Trí muốn kết hôn thê tử, trước phải qua cửa ải ta đã!”

Gần đây bên trong thành đều truyền nhau, Đường lão gia nhiều lần đi bái phỏng(thăm hỏi) Tống Biệt Trí, mục đích là muốn gả nữ nhi của mình là Đường Trân Châu. Lời đồn đại này không phải là giả, Đường lão gia đích thực là muốn như vậy.

Quảng cáo
Trước /26 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tâm Ma - Tiếu Kì

Copyright © 2022 - MTruyện.net