Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Tiểu Đổ Tiên Thành Tần
  3. Chương 24 : Chương 24 Yêu Nhược lén bỏ trốn
Trước /26 Sau

[Dịch] Tiểu Đổ Tiên Thành Tần

Chương 24 : Chương 24 Yêu Nhược lén bỏ trốn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thiếu chút nữa thì Yêu Yêu bị sặc nước, bỏ cái chén lên bàn, nàng kéo Yêu Nhược đến gần hỏi: “Muội định làm thật? Đừng nói giỡn? Muội bao tuổi, Bành Vương bao nhiêu tuổi? Hơn nữa, ta nghe Tống Biệt Trí nói hắn đã bắt đầu tuyển chọn Vương phi!”

“Không được!”

“Ối, ta nói ngươi đứa nhỏ này thật không biết nghe lời! Muội tốt nhất là đừng nghĩ lung tung, ngày mai chúng ta đã đi rồi, sau này cũng không có cơ hội gặp lại Bành Chương Vương nữa!”

Yêu Nhược lập tức bĩu môi, tay chống cằm, khuôn mặt rầu rĩ không vui.

Yêu Yêu đi ra ngoài tìm Hoàn Chi, khi trở về phát hiện Yêu Nhược không có ở trong phòng. Nghĩ là cô bé đang chơi trong vườn sau, nàng đi tìm một vòng lại không tìm thấy Yêu Nhược, lúc này mới ý thức tới việc Yêu Nhược có thể đã ra ngoài.

“Tống Biệt Trí! Tống Biệt Trí!” Yêu Yêu vừa hô to vừa chạy về phía phòng của Tống Biệt Trí. Không đợi Tống Biệt Trí trả lời, nàng liền đẩy toang cửa phòng, nói to: “Nói cho ta biết phủ đệ của Bành Chương Vương ở đâu… Aaaa! Tại sao ngươi lại không mặc quần áo vậy hả?”

(DG: hét rõ to cơ mà vẫn mở to mắt ra nhìn :3 )

Vốn dĩ Tống Biệt Trí đang ở trong phòng thay quần áo, ai biết Yêu Yêu đột nhiên hấp tấp xông vào, hại hắn nửa thân trên trần truồng trước mặt Yêu Yêu.

“Đào Yêu Yêu, sao cô dám tùy tiện xông loạn vào đây?”

Yêu Yêu quay lưng đi, xấu hổ che mặt nói: “Ngươi làm gì thế, sao lại không mặc quần áo chứ?”

Tống Biệt Tí lập tức khoác tạm một cái áo đáp lại: “Thật nực cười, ta đang ở trong phòng ta thay quần áo, cô tự tiện xông vào đây giờ còn hỏi tại sao sao?’

“Thật là! Thật là!” Yêu Yêu xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, vội vàng chạy ra ngoài.

Một lát sau, Tống Biệt Trí mặc xiêm y chỉnh tề đi ra, Yêu Yêu còn chưa hết đỏ mặt, nàng vặn vẹo hai tay ngượng ngịu nói: “Ta chỉ muốn tới hỏi ngươi phủ đệ Bành Chương Vương ở đâu?”

“Vì sao phải hỏi phủ đệ của hắn?”

“Không thấy Yêu Nhược đâu! Rất có khả năng con bé đã đi tìm Bành Chương Vương!”

“Thật sự? Vì sao cô lại khẳng định như vậy?”

“Aii…cô em gái kia không biết sao lại thế này, lại còn nói muốn làm Vương phi Bành Chương Vương nữa…!”

“Cái gì? Hai tỷ muội các cô sao ai cũng đều kỳ quái vậy?”

Yêu Yêu bất mãn liếc xéo Tống Biệt Trí, nói: “Tỷ muội chúng ta như thế nào? Một người đáng yêu hoạt bát, một người khéo ăn khéo nói, không tốt sao? Đừng nói Bành Chương Vương chướng mắt, cho dù hắn vừa ý thì Yêu Nhược nhà ta cũng chưa chắc sẽ gả cho cái loại Vương Tôn như hắn!”

“Thật sao? Xin hỏi tiểu thư Đào Yêu Yêu muốn gả cho người nào đây? Đổ thần(đánh bạc) đệ nhất thiên hạ?”

Yêu Yêu cười xấu xa, hỏi: “Tống Biệt Trí, khẩu khí của ngươi giống như là đang ăn dấm chua vậy? Ngươi đang hối hận là trước kia đã từ hôn với ta sao?”

Tống Biệt Trí nhún vai cười cười, nói: “Thật là kỳ quái a! Vì sao ta phải đứng chỗ này nói những lời vô nghĩa với cô đây? Có muốn đi tìm Yêu Nhược hay không?”

“Đương nhiên muốn đi rồi!”

Hai người cùng đến Bành Chương Vương phủ, nhưng cả Yêu Nhược và Bành Chương Vương đều không có trong vương phủ.

Việc này làm Yêu Yêu bối rối, không đợi Tống Biệt Trí lên tiếng, nàng sốt sắng bảo: “Chúng ta chia nhau ra đi tìm đi!”

“Một mình cô có được không?”

“Đừng nghĩ ta là đứa trẻ, ta sẽ không như trước kia, lo lắng tìm Yêu Nhược đến nỗi bị lừa gạt đâu! Nhanh chóng đi tìm đi!”

Hai người cứ như vậy phân công nhau đi tìm Yêu Nhược. Yêu Yêu nóng vội ở trên đường soát đông lục tây, gặp người liền hỏi. Nửa canh giờ trôi qua, nàng mệt tới mức thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa.

Đúng lúc này, theo khóe mắt thoảng qua nàng nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi xa lạ dẫn theo một tiểu cô nương. Nàng giật mình quay đầu lại nhìn, nhất thời sợ tới ngây người, đây không phải là Yêu Nhược sao?”

Chỉ thấy nam tử trẻ tuổi kia cười với Yêu Yêu, gã chỉ vào một đại môn phiến màu son, nói với Yêu Nhược điều gì đó sau đó cả hai cùng đi vào.

“Tên buôn người!” Yêu Yêu nhất thời sôi gan. Nàng xắn tay áo, xông đến hét to: “Đồ bại hoại nhà ngươi lại dám bắt cóc muội muội của ta!”

Yêu Nhược quay đầu lại hoảng hồn, vội ngăn cản tỷ tỷ, nhưng Yêu Yêu đang vô cùng phẫn nộ, không kịp nghe giải thích gì cả đã in dấu ấn lên má trái của nam tử trẻ tuổi một cái tát xinh đẹp!

“A!” Nam tử trẻ tuổi kêu thảm thiết một tiếng, ôm má trái loạng choạng lui về phía sau mấy bước, ngã ngồi dưới đất.

“Tỷ tỷ!” Yêu Nhược vội vàng kéo Yêu Yêu, “Tỷ đừng đánh loạn người!”

“Hắn là người tốt? Tuổi còn trẻ không an phận, lại đi học người ta lừa gạt buôn bán tiểu cô nương! Có tin ta đánh ngươi tới nỗi mẹ ngươi cũng không nhận ra không?”

“Không phải! Không phải! Tỷ tỷ, người lầm!” Yêu Nhược dùng sức hô lớn.

Yêu Yêu sờ sờ đầu, hỏi: “Cái gì? Lầm sao?’ Hắn không phải kẻ buôn người sao?”

Yêu Nhược thở phì phì dậm chân nói: “Hắn không phải là kẻ buôn người, hắn là một ca ca tốt bụng, vừa rồi muội bị lạc đường, là vị ca ca này dẫn muội tới tìm Bành Chương Vương!”

“A?” Mặt Yêu Yêu bỗng nhiên nóng bừng. Lúc này nàng mới biết là đánh nhầm người, vội chạy tới nâng nam tử trẻ tuổi đứng dậy, luôn miệng giải thích: “Xin lỗi! Xin lỗi! Ta thật sự lỗ mãng! Ngươi không sao chứ?”

Mặt nam tử trẻ tuổi bị đánh sưng lên, khóe miệng còn rướm một chút tơ máu. Song, khi nhìn thấy Yêu Yêu khuôn mặt đã đỏ bừng thì hắn một chút tức giận cũng không có. Hắn bỗng nhiên cảm thấy vẻ mặt xin lỗi của cô nương này thật xinh đẹp!

“Ngươi có khỏe không?”

“Khá tốt…”

“Đi y quán nhé? Ta đưa ngươi đi!”

“Không cần, một chút tổn thương nhỏ mà thôi. Đúng rồi, tiểu muội muội, còn muốn đi tìm Bành Chương Vương hay không?”

“Không!” Yêu Yêu đáp.

“Đi!” Yêu Nhược nói

Nam tử trẻ tuổi nở nụ cười, hỏi: “Rốt cuộc là đi hay là không đi đây?”

Quảng cáo
Trước /26 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tổng Tài Kết Hôn Chớp Nhoáng: Cô Vợ Ngọt Ngào Muốn Chạy Trốn

Copyright © 2022 - MTruyện.net