Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch
  3. Chương 25: Nghe thử BGM của ta (2)
Trước /30 Sau

Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch

Chương 25: Nghe thử BGM của ta (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Ngươi là ai!"

Mộc Dương nhăn mày, có một loại dự cảm không bình thường xông lên đầu.

Người áo đen cầm một thanh trường đao, từng bước đi tới gần Mộc Dương, y giống như là dung nhập vào trong đêm khuya, cựa kỳ đáng sợ!

Mộc Dương đoán không sai, người này rất có thể là cường giả Linh Thể đỉnh cấp!

"Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao ra thứ ta muốn, ta liền tha chết cho ngươi."

Giọng nói của y rất lạnh lẽo, không cho phép thương lượng.

"Ngươi muốn cái gì?"

"Thần dược."

Thần dược? Trong lúc nhất thời Mộc Dương chưa kịp phản ứng, thần dược gì?

Lúc này Cẩu ca nhắc nhở: "Ta đoán, tên đó đang nói đến viên thuốc con nhộng kia."

Mộc Dương bừng tỉnh hiểu ra.

Nhưng, rõ ràng hắn còn chưa mở bán thần dược này.

Chẳng qua trước đó vài ngày xem bệnh cho Bạch Lệ, dùng qua một lần.

Thậm chí, chỉ có Bạch Lệ là tận mắt thấy.

Chẳng lẽ là người do thành chủ phu nhân phái tới? Không thể nào, lúc đi mình đã cho bà ấy một viên rồi, hơn nữa bà ấy không phải loại người như thế.

Loại ý nghĩ này, rất nhanh đã bị Mộc Dương bác bỏ.

Như vậy, rất có thể là những đại phu kia.

Bọn họ đoán được trong tay Mộc Dương có thần dược, cho nên phái người đến cướp đoạt.

Mộc Dương rất nhanh đã nghĩ ra được vấn đề, thậm chí trong lòng của hắn đã nghĩ đến một người.

Đó chính là Dược đại sư.

Từ đầu đến cuối, chỉ có ông ta là có ý kiến sâu nhất với hắn, ngày đó hắn đã vả thật đau vào mặt ông ta.

Như vậy, đã quá rõ ràng rồi.

Mộc Dương hỏi: "Ngươi đúng là có tính kiên nhẫn, nhiều ngày như vậy vẫn không tìm ta, sao hôm nay lại muốn ra tay?"

Người áo đen vẫn từng bước đến gần, đao quẹt xuống đất, đinh đinh đương đương, rất là dọa người.

"Tiểu tử người toàn chui vào bên trong cửa hàng nhỏ của ngươi mà không đi ra, chờ ngươi nhiều ngày như vậy, hôm nay mới có cơ hội này, ngươi cảm thấy ngươi có thể thoát sao?"

Mộc Dương vừa lùi về phía sau, vừa ăn que cay và khoai tây chiên, người tới không phải là kẻ hiền lành gì, rất khó đối phó.

"Trái lại ngươi rất kiên nhẫn nha, vậy chắc ngươi biết, ta là được thành chủ bảo vệ, sẽ không sợ ta đi tố cáo sao?"

Mộc Dương mang núi dựa thành chủ ra, nhưng đối phương vẫn không thèm để ý.

"Ha ha, ta lấy đi tiền tài của ngươi rồi biến mất, không ai biết ta là ai, dù ngươi có nói cho thành chủ biết thì sao, ông ta có thể làm gì được ta?"

Bước chân của người áo đen đột nhiên tăng nhanh, giơ đao vọt tới chỗ Mộc Dương!

Ánh mắt Mộc Dương híp lại, lấy ra một thanh kiếm.

Đây là Trần Lệnh Phong đưa cho hắn để phòng thân, binh khí thượng hạng, mặc dù không phải linh khí, nhưng phẩm chất cũng được xem là thượng thừa, hẳn không phân cao thấp với đao của người áo đen.

Mấy ngày nay, trừ buôn bán ra, Mộc Dương cũng không quên học tập chiêu thức với Trần Lệnh Phong.

"Tật Phong Kiếm Thức!"

Kiếm chiêu này, quan trọng ở chữ nhanh, nhanh như gió!

Nhanh như thiểm điện.

Toàn bộ linh lực tập trung ở tay, xuất kiếm tấn công làm liền một mạch.

Kiếm quang rét lạnh, đâm về phía người áo đen.

Người áo đen hoảng sợ, vội vàng lấy đao ra đỡ.

Mộc Dương cảm giác giống như đâm vào tấm sắc, linh lực của đối phương cao hơn hắn rất nhiều.

Người áo đen cũng nheo mắt lại, âm thầm thán phục, rõ ràng cảnh giới của Mộc Dương kém y rất nhiều, nhưng uy lực của một kiếm này lại đáng sợ như vậy.

"Que cay của ngươi, ta cũng muốn!"

Y biết, trong tay Mộc Dương có rất nhiều bảo bối, hôm nay nói gì cũng tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.

Mộc Dương cười lạnh một tiếng: "Muốn, đưa tiền đây!"

Động tác trên tay cũng không ngừng lại, một chiêu lại một chiêu đánh tới, đao quang kiếm ảnh, đánh tới đánh lui.

Nhưng vì cảnh giới, thể lực của Mộc Dương đã gần như theo không kịp, tay cũng bị chấn cho tê dại.

Trong không gian giao dịch, cẩu ca đã giúp Mộc Dương lấy hộp nhạc ra, bỏ linh thạch vào.

Mộc Dương không chút do dự, một ý niệm đã lấy được hộp nhạc treo ở bên hông.

"Hì hì, ngươi xong rồi, thưởng thức BGM của bổn đại gia đi! Đứng trong BGM của ta, không người nào có thể đánh bại ta!"

Người áo đen cũng sửng sốt một chút, còn tưởng rằng Mộc Dương điên rồi, nhưng sau đó, một âm thanh khó nghe truyền vào lỗ tai y.

"Ha ha ha ha không đánh lại ta chứ gì? Không còn cách nào khác ta mạnh mẽ như vậy đó!"

Một giây đó, người áo đen cảm giác tim của y bị cái gì cào vậy, cực kỳ khó chịu, ngay cả cầm đao cũng không được, hai tay bụm lỗ tai lại.

Mặc dù âm thanh này sẽ không làm giảm đi lực lượng của y nhưng làm cho tinh thần của y khó chịu, hoàn toàn không có cách nào chiến đấu được.

Nhìn lại Mộc Dương, chẳng những nhàn nhãn tự tại, thậm chí lực lượng còn tăng lên.

Chỉ trong nháy mắt, Mộc Dương liền vọt đến trước mặt người áo đen, đá một cước vào thân dưới của y!

"A!"

Một tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt vang khắp bầu trời đêm.

Mộc Dương không cảm thấy mình tàn nhẫn, đây là y tự tìm.

Nếu không xuống tay ác một chút, bị giết không biết là người nào đâu.

Sau đó, hắn đè người áo đen xuống, đánh từng quyền vào người áo đen.

"Không phải ngươi rất mạnh sao? Phách lối lần nữa cho ta nhìn thử coi!"

"Cmn sao ngươi không kiêu ngạo nữa đi? Có chút bản lĩnh thì cho là mình giỏi à?"

"Ông nội ngươi, cũng dám tính kế lão tử? Đánh chết ngươi, ta phi!"

...

Mộc Dương phát tiết hết nổi lòng, mới rốt cuộc đánh cho tên này ngoan ngoãn lại.

Sau đó, hắn tháo khăn màu đen của tên áo đen ra, mặt đều đã bị đánh thành đầu heo.

"Trở về nói cho chủ của ngươi, nhìn ta không thuận mắt thì trực tiếp đến tìm ta, không nên dùng thủ đoạn cấp thấp này với ta, để cho ta xem thường gã!"

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Yêu Quái Nhỏ

Copyright © 2022 - MTruyện.net