Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch
  3. Chương 26: Chó đang ngồi trong vườn, thức ăn từ trên trời rơi xuống
Trước /30 Sau

Phố Hàng Rong Ở Dị Giới (Dịch

Chương 26: Chó đang ngồi trong vườn, thức ăn từ trên trời rơi xuống

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi đánh tên áo đen một trận xong, Mộc Dương lập tức phủi mông rời đi, cũng không thèm quan tâm đến y nữa.

Tên áo đen nằm trên mặt đất, ánh mắt ngước nhìn lên bầu trời, vẻ mặt dại ra.

"Không phải nói hắn chỉ vừa mới trở thành Linh Vũ Giả sao? Mẹ kiếp, đang chơi ta đấy à?"

Y đã bị đánh đến mức hoài nghi nhân sinh.

Về thực lực của Mộc Dương, y cảm thấy rất mơ hồ.

Tin tình báo không hề nói đến việc hắn sẽ phát ra thứ âm thanh khó nghe đến vậy.

Thứ âm thanh quấy nhiễu lòng người kia, cả đời này y cũng không muốn nghe thêm lần nào nữa.

Khi y lếch tấm thân chứa đầy thương tích đi vào phòng đấu giá của Đa Bảo Các, cằm của Quý lão suýt chút nữa thì rơi xuống.

"Ngươi làm sao vậy?"

Tên áo đen bụm mặt, sắc mặt âm trầm, thậm chí còn trừng mắt nhìn Quý lão, phẫn nộ quát:"Quý lão, ông đúng là người không phúc hậu, ông thế mà lại lừa ta, cái gì mà vừa lên Linh Vũ Giả chứ, hắn thấp nhất cũng đã đến tầng thứ năm của Linh Thể rồi!"

"Cái gì! Không thể nào!"

Quý lão kinh ngạc thốt lên, lão vẫn còn nhớ rõ, mấy ngày trước khi Mộc Dương xảy ra xung đột với Thánh Hỏa Luyện Kim Hội, rõ ràng hắn mới chỉ trở thành Linh Vũ Giả thôi mà.

Lão cau mày, lần đầu tiên lão cảm thấy tên nhóc kia có hơi đáng sợ.

"Chẳng lẽ, chỉ ngắn ngủi có mấy ngày mà hắn đã đột phá? Tốc độ này... thật quá sức tưởng tượng rồi?"

...

Sau khi Mộc Dương trở về cửa hàng đồ ăn, trước tiên hắn chỉnh lí lại không gian trống ở bên phải cửa tiệm, sau đó dựng lên một vách ngăn.

Sau đó lại phân khoảng trống đó thành bảy gian phòng nhỏ, ngày mai liền có thể để cho bảy cô nương vào đây ở rồi.

Mọi thứ ở đây đều đã được Trần Lệnh Phong sửa thành đồ mới hết, cảm giác cũng không tồi.

"cũng tàm tạm rồi, ngày mai chuyển giường đến nữa là xong."

Mộc Dương cảm thấy tương đối thỏa mãn, cái phòng này còn thoải mái hơn cả giường ghép.

Sau đó Mộc Dương lại đi thăm Trần Lệnh Phong, hắn ta vẫn đang nhắm mắt tu luyện, hơi thở rất loạn, khí tức cũng chập chờn, xem ra không bao lâu nữa sẽ đột phá.

"Lạc Nguyệt Cốc thật sự tốt đến vậy sao? Lại nói, Cốc Chủ chỉ cho mình thời gian một tháng, hiện tại đã qua một phần ba rồi, từ đây cưỡi ngựa đi đến Lạc Nguyệt Cốc, nhanh nhất cũng phải mất mười ngày, vậy nên mình còn có mười ngày nữa để chơi."

Sau khi xác định được công hiệu của viên Ibuprofen, hắn cũng không có lập tức đi về Lạc Nguyệt Cốc ngay, đó là vì trong lòng hắn còn đang lo lắng một chuyện.

Việc này liên quan đến sự thật kia, lỡ như không cẩn thận, nhất định sẽ tự rước họa vào thân.

Người ở trong giang hồ thân bất do kỉ, hắn nhất định phải cẩn thận một chút.

"Mình cũng đi tu luyện."

Hôm nay lại bị người ám hại, khiến cho hắn cảm thấy không vui.

Nếu không nhờ hộp phát nhạc giúp đỡ, chưa chắc tối hôm nay hắn đã có thể an toàn trở về.

Mộc Dương lại lần nữa cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.

Chỉ có nhanh chóng khiến bản thân mạnh lên, hắn mới có thể bảo vệ được sự an toàn của mình.

Cả đêm khổ luyện, liên tục luyện hóa mười mảnh Lôi Diễm Tinh mới khiến tu vi đột phá đến tầng sáu của Linh Thể Cảnh.

"Cẩu ca, Thành chủ nói Lôi Diễm Tinh này rất khó luyện hóa, vậy tại sao ta lại có thể luyện hóa nó dễ dàng như vậy?"

Cẩu ca suy nghĩ một lát, nói:"Có hai khả năng, một là môn công pháp Lôi Diễm Chiến thể này là thật; hai là cậu có thể chất đặc thù. Còn về phần cái nào đúng, cậu chỉ cần tìm một người đến luyện thử Lôi Diễm Chiến thể là biết ngay thôi mà."

Mộc Dương nói:"Cho dù là tìm người thì cũng phải tìm người có thể tin tưởng được, trải qua sự việc của mấy ngày nay, ta cũng đã hiểu được đạo lí thất phu vô tôi hoài bích có tội, không thể cứ có bảo bối gì cũng đều đưa ra bên ngoài."

Dù là giả vờ, có đôi khi cũng cần phải giả vờ như mình có thực lực.

Khi trời sáng, Mộc Dương lập tức mở cửa phòng ra, bảy cô nương đã bắt đầu đến cách vách dọn dẹp đồ đạc, hôm nay lại có không ít đồ mới được đưa đến, sẽ không phải xuất hiện tình huống như ngày hôm qua nữa.

Mộc Dương gọi các cô qua, phân cho mỗi người một căn phòng, khiến các cô rất cảm động.

Từ khi bước vào Phủ Thành chủ, đã lâu rồi các cô chưa được nhận đãi ngộ như thế này.

"Các cô đi làm việc trước đi, tiện thể trông coi luôn cửa hàng đồ ăn giúp ta, ta ra ngoài mua chút thức ăn rồi sẽ về."

Bọn họ cũng không giống Trần Lệnh Phong, với cấp bậc của Trần Lệnh Phong, hắn ta chỉ cần hấp thu linh khí của trời đất, tích cốc nửa tháng cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng Mộc Dương lại khác, một ngày không ăn cơm hắn nhất định sẽ đói chết.

Năng lực làm việc của các cô nương rất mạnh, giao cửa hàng đồ ăn cho các cô, Mộc Dương cũng rất yên tâm.

Chợ bán thức ăn cách cửa hàng đồ ăn của Mộc Dương cũng gần, đi khoảng mười lăm phút liền tới.

Phía Tây thành phần lớn đều là người dân bình thường, bởi vậy thức ăn ở đây cũng rất đầy đủ, đều là những vật phẩm cần thiết trong cuộc sống hàng ngày.

Trước đây lúc còn ở Trái Đất, Mộc Dương sống một mình nên cũng chả có bản lĩnh gì ngoài việc luyện được một thân trù nghệ.

Sau khi mua đồ xong, túi trữ vật cũng đã đầy gần nửa.

"Tính cả Lệnh Phong thì tổng cộng có chín người, đoán chừng có thể ăn được trong vài ngày."

Lúc này Cẩu ca đột nhiên hưng phấn nói:"Này, thức ăn của ta sắp hết rồi, mua cho ta một ít đi."

"Ngươi mà cũng biết đói?"

"Không nha, nhưng ta thích ăn! Xem như đang ăn đồ ăn vặt không được sao? Ta giúp cậu quản lí cái hệ thống này, cậu cũng phải trả cho ta chút thù lao chứ."

Nói cũng đúng, từ lúc Cẩu ca "sinh ra" đến nay, Mộc Dương chưa từng tặng quà gì cho nó hết.

Cũng được, dù sao thì hôm nay khó khăn lắm mới đi ra ngoài được một chuyến, cứ mua một ít cho nó vậy.

Sau đó Cẩu ca lập tức bị chôn vùi trong đống thức ăn cho chó.

Mộc Dương một hơi mua hết thức ăn cho chó trong cửa tiệm!

"Ha ha ha ha! Giàu to rồi giàu to rồi, Mộc Dương lợi hại nhất!"

Cẩu ca ngồi trên núi thức ăn, cười rất láo xược.

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chiến Thần Đạo

Copyright © 2022 - MTruyện.net