Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
  3. Chương 96-100
Trước /55 Sau

Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 96-100

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 96 Chu Lãnh Huyên khiếp sợ 1

Chu Vũ Huyên nhìn bóng lưng Diệp Tinh rời đi, trong lòng còn đang suy nghĩ cảnh tượng vừa rồi một quyền đánh vỡ tảng đá khổng lồ kia, sững sờ xuất thần.

\- Quá lợi hại! Bỗng nhiên giọng nói của Chu Khôn Tường kéo cô ta trở về từ trạng thái này.

"Không nghĩ tới trên thế giới thật sự có người lợi hại như vậy." Khiếp sợ trên mặt Chu Khôn Tường biến mất, lúc này đã trở nên vô cùng hưng phấn.

"Em quyết định rồi em muốn bái Diệp Tinh này làm thầy, nhất định phải để cho hắn dạy em mấy chiêu mới được." Chu Khôn Tường hưng phấn nói: "Chị, chị có WeChat của Diệp Tinh đúng không? Đưa cho em đi. - Lúc này trước mắt Chu Khôn Tường phảng phất như mở ra thế giới mới, cả người tựa hồ trong nháy mắt biến thành fan não tàn của Diệp Tinh.

"Không có WeChat." Chu Vũ Huyên trừng mắt nhìn em trai mình một cái, sau đó rời khỏi nơi này.

......

"Cái kén này là cái gì nhỉ?" Đi trên đường, Diệp Tinh trong tay cầm một cái kén màu đen, trong mắt lộ ra vẻ suy tư.

Một tia linh lực của hắn tiến vào bên trong, thế nhưng như là tiến vào trong Không Tinh Thạch rồi lập tức biến mất không thấy, không cách nào điều tra xem bên trong rốt cuộc là như thế nào.

Trong lòng yên lặng nghĩ, Diệp Tinh hai tay nắm lấy cái kén đen này, hướng hai bên kéo kéo, nhưng là không hề có tác dụng.

"Tính linh hoạt này thật mạnh, dùng lực lượng của mình lại không cách nào tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với nó?" Diệp Tinh thầm kinh hãi.

Hắn một quyền đều có thể đánh nát tảng đá khổng lồ kia, vậy mà lại không làm gì được cái kén đen nho nhỏ này.

Nghiên cứu một chút, Diệp Tinh cũng không thu được bất kỳ đầu mối gì, chỉ đành đem kén đen một lần nữa cất đi.

Tuy rằng không biết đây là cái gì, thế nhưng nhất định là bảo vật.

Đem rất nhiều ý nghĩ thu liễm, Diệp Tinh trở lại đại học Thượng Hải tìm Lâm Tiểu Ngư, mấy giờ sau hắn lại trở về công ty mình.

Hai mươi mấy ngày này, hắn nhận được 150 triệu, ngoại trừ hơn 30 triệu lấy ra đầu tư vào "Như mối tình đầu", còn lại Diệp Tinh cũng lựa chọn một số bộ phim có doanh thu phòng vé tốt ở kiếp trước để đầu tư.

Tất nhiên, có những bộ phim hắn đã giành được, có một số lại không.

Những bộ phim đầy tiềm năng sẽ không thiếu các nhà đầu tư.

Nhưng những bộ phim này muốn kiếm tiền cho Diệp Tinh, còn phải chờ một thời gian.

Biệt thự Chu gia cách đó không xa, Chu Vũ Huyên một thân áo khoác màu đỏ đang đứng ở cửa, xa xa có một chiếc taxi đi ra, sau đó một vị nữ sinh diện mạo cùng Chu Vũ Huyên có tám phần tương tự, mặc áo lông màu trắng đi ra.

"Lãnh Huyên." Nhìn thấy cô gái này, Chu Vũ Huyên nhất thời hô lên, trên mặt tràn đầy tươi cười.

"Chị." Chu Lãnh Huyên không có bộ dáng lạnh lùng như bình thường, trên mặt cũng tràn đầy tươi cười vui vẻ, chạy tới.

"Hai chị em chúng ta đều đã hơn một tháng không gặp đúng không?" Chu Vũ Huyên kéo tay em gái mình đi vào trong biệt thự.

Quan hệ của ba mẹ các cô cũng không tốt lắm, tuy rằng còn chưa ly hôn, nhưng lại tách ra ở riêng, Chu Vũ Huyên cùng Chu Khôn Tường đi theo Chu Kinh Thiên, mà Chu Lãnh Huyên thì sống cùng mẹ.

"Đều nói em chuyển đến nơi này ở cùng chị, em lại nhất định muốn ở lại trường." Trên mặt Chu Vũ Huyên có một chút trách cứ: "Hai chị em chúng ta giờ muốn gặp mặt cũng rất khó."

"Chị, nơi này cách chỗ ba gần như vậy, nếu chị muốn ở với em, trong lòng mẹ nhất định sẽ không thoải mái." Chu Lãnh Huyên lắc đầu.

"Ai, không biết quan hệ ba mẹ như thế nào mà lại biến thành hoàn cảnh như này." Chu Vũ Huyên thầm than nói, các cô lúc nào cũng hy vọng ba mẹ có thể hòa hảo như lúc ban đầu.

" Tính tình ba mẹ lúc nào cũng đều bướng bỉnh, muốn hòa hảo quá khó khăn." Chu Lãnh Huyên cũng lắc đầu.

Hai chị em nói vài câu, bỗng nhiên Chu Lãnh Huyên hỏi: "Chị, hiện tại chú hai thế nào rồi?"

Nghe vậy, trên mặt Chu Vũ Huyên lộ ra một tia tươi cười, nói: "Đang muốn cùng em nói chuyện này, chú hai đã khỏe rồi."

"Hồi phục rồi? Nhanh như vậy sao?" Chu Lãnh Huyên sửng sốt.

Cô biết chú hai mình bị ung thư gan giai đoạn cuối, hơn nữa còn ngủ say không tỉnh, hoàn toàn là dựa vào nhân sâm mà treo được cái mạng đến ngày hôm này.

"Ừm, lúc trước trong nhà mời một vị thần y, mất hai mươi mấy ngày để hoàn toàn chữa khỏi cho chú hai, hiện tại chú hai đang tu dưỡng, phỏng chừng sẽ chậm rãi khôi phục lại trạng thái trước kia." Chu Vũ Huyên nói.

Nhớ tới Diệp Tinh, Chu Vũ Huyên tuy không khỏi có chút bực bội, nhưng trong đầu cô cũng không tránh được mà nghĩ đến cảnh tượng rung động một quyền đánh nát đá của Diệp Tinh.

"Chỉ mất hai mươi mấy ngày là chữa khỏi? Y thuật của thần y thật đúng là lợi hại.” Chu Lãnh Huyên trên mặt lộ ra một tia tươi cười.

Chú hai Chu Vĩ Thiên được chữa khỏi, trong lòng cô cũng cao hứng.

"Y thuật rất lợi hại, đáng tiếc thấy tiền là mắt sáng ra." Thấy em gái nhà mình khen Diệp Tinh, Chu Vũ Huyên nhất thời cắn răng nói.

"Tiền?" Chu Lãnh Huyên sửng sốt.

\- Thần y kia tuy là chữa khỏi cho chú hai, nhưng lấy một trăm lăm mươi triệu phí trị liệu lận, quá nạt người rồi!” Chu Vũ Huyên nói.

Trong mắt Chu Lãnh Huyên nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ: "Một trăm năm mươi triệu?"

Bây giờ trong xã hội, xuất hiện một triệu phú đã rất tuyệt vời, tỷ phú càng khiến mọi người hâm mộ, kính sợ, bây giờ chi phí điều trị đạt tới 150 triệu, tốc độ kiếm tiền này ai có thể sánh bằng?

Chương 97 Chu Lãnh Huyên khiếp sợ 2

"Vì gom đủ một trăm lăm mươi triệu này, vốn lưu động của công ty cơ hồ toàn bộ rút ra, hơn nữa ba còn vay ngân hàng một ít tiền cuối cùng mới gom đủ, Diệp Tinh kia chính là một người thấy tiền mắt liền sáng lên." Chu Vũ Huyên cắn răng nói.

Lời của cô ta vừa dứt, Chu Lãnh Huyên lại bỗng nhiên sửng sốt, theo đó nhìn chị gái nhà mình, vội vàng hỏi: "Chị, chị vừa rồi nói cái gì? Vị bác sĩ kia tên là Diệp Tinh?"

“Phải, phải.” Chu Vũ Huyên gật gật đầu, nghi hoặc nhìn em gái nhà mình.

\- Chẳng lẽ là Diệp Tinh mà mình quen biết? Chu Lãnh Huyên trong lòng âm thầm nói, cô ta suy nghĩ một chút lại hỏi: "Chị, thần y kia bao nhiêu tuổi?"

"Tuy rằng y thuật rất lợi hại,nhưng mà Diệp Tinh kia rất trẻ tuổi, thoạt nhìn không quá... chỉ có hai mươi." Chu Vũ Huyên trả lời.

"Cái gì?" Chu Lãnh Huyên lập tức đứng dậy, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Chu Vũ Huyên nhìn em gái mình như vậy, nhịn không được nói: "Làm sao vậy? Lãnh Huyên?"

Cô ta vẫn rất ít khi nhìn thấy bộ dáng này của em gái mình.

"Hẳn là không có khả năng..." Chu Lãnh Huyên trong lòng nghĩ, khó có thể đem thần y mà chị gái cô nói cùng Diệp Tinh mình quen biết liên hệ cùng một chỗ, sau đó cô lại hỏi: "Chị, Diệp Tinh kia bộ dạng gì?"

“Trông rất tốt, được coi là một anh chàng đẹp trai, trông rất tỏa nắng.” Chu Vũ Huyên suy nghĩ một chút nói.

"Vậy hắn có đặc điểm gì khác không?" Chu Lãnh Huyên lại hỏi.

Thấy em gái mình như vậy, Chu Vũ Huyên càng thêm nghi hoặc, cô suy nghĩ một chút bỗng nhiên nói: "Diệp Tinh khí lực rất lớn, thậm chí chỉ dùng một quyền liền đem tảng đá khổng lồ trong sân của gia đình chúng ta đánh nát."

"Khối đá cao hơn hai thước kia?" Chu Lãnh Huyên khiếp sợ nói.

Chu Vũ Huyên gật gật đầu: "Đúng, Khôn Tường nhất quyết phải kiểm chứng sức lực của Diệp Tinh, cuối cùng thuyết phục được hắn chỉ dùng một quyền đem tảng đá khổng lồ kia tứ phân ngũ liệt, quả thực tựa như nội lực cao thủ trong phim võ hiệp kia."

"Thật sự là hắn sao?" Chu Lãnh Huyên nghĩ đến cảnh Diệp Tinh ra tay ở khách sạn lúc trước, một cước đá bay người, lẩm bẩm nói.

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Lãnh Huyên? Tại sao em lại hỏi vậy?" Chu Vũ Huyên nhìn em gái mình hỏi.

Nghe vậy, trên mặt Chu Lãnh Huyên trở nên thận trọng nói: "Chị, chị nói những thứ này rất phù hợp với đặc điểm của một người bạn học của em, tên của hắn là Diệp Tinh."

"Cái gì?" Bạn cùng lớp? Vậy hắn là sinh viên năm nhất đại học Thượng Hải?" Chu Vũ Huyên sửng sốt, ngạc nhiên nói.

"Đúng vậy. " Chu Lãnh Huyên nghiêm túc gật đầu.

"Không có khả năng chứ?" Trong mắt Chu Vũ Huyên có một tia khó có thể tin.

Nhưng mà cô lại trong nháy mắt phản ứng lại, Diệp Tinh dù sao còn chưa tới hai mươi tuổi, lên năm nhất kỳ thật cũng bình thường.

Mấu chốt ở trong mắt Chu Vũ Huyên, Diệp Tinh biểu hiện trầm ổn cũng không giống một người trẻ tuổi làm cô theo bản năng xem nhẹ tuổi của Diệp Tinh.

Bỗng nhiên, Chu Vũ Huyên giống như là nghĩ tới cái gì đó, cô ta vội vàng mở điện thoại di động nói: "Lãnh Huyên, chị ở đây có WeChat của Diệp Tinh."

Cô vội vàng mở WeChat ra, lúc trước cô và Diệp Tinh thương lượng chuyện bán nhân sâm nên xin kết bạn với Diệp Tinh, cho nên Diệp Tinh cũng không cự tuyệt.

"Thật sự là hắn." Chu Lãnh Huyên nhìn thấy WeChat, hoàn toàn nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng.

Ở ký túc xá thường xuyên nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư cùng Diệp Tinh gọi video wechat, nói chuyện phiếm, tuy rằng cô không thêm Diệp Tinh, nhưng biết Diệp Tinh WeChat là như thế nào.

Xác định tin tức này, trong lòng Chu Lãnh Huyên hoàn toàn nhấc lên sóng to gió lớn.

Diệp Tinh là bạn trai của Lâm Tiểu Ngư, cô cũng đã gặp qua vài lần, nhưng mà mỗi một lần đều không thèm để ý lắm.

Mấy tên đàn ông vây quanh bên cạnh cô ai cũng so với Diệp Tinh điều kiện tốt hơn rất nhiều, Diệp Tinh tuy rằng bộ dạng tương đối đẹp trai, nhưng hiển nhiên không có khả năng để cho cô chú ý nhiều hơn một chút.

Chỉ có cửa hàng thú cưng lúc trước của Diệp Tinh ngược lại hơi làm cho cô kinh ngạc chút thôi, nhưng mà cũng chỉ là như thế mà thôi.

Vẻn vẹn giá trị trên mười triệu, đối với cô mà nói căn bản không đáng nhắc tới, Chu gia các cô tùy tiện hợp tác với thương nhân làm ăn nhỏ cũng không chỉ có giá trị này.

Nhưng bây giờ thanh niên Diệp Tinh ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngư này, trên mặt có nụ cười ôn hòa lại nhảy vọt trở thành một vị thần y, thậm chí khi trị liệu cho chú hai của cô còn thu một trăm lăm mươi triệu phí trị liệu!

Quá trình này còn chỉ kéo dài hai mươi ngày!

Với tốc độ kiếm tiền này, phỏng chừng vài năm giá trị của Diệp Tinh có thể vượt qua tập đoàn Chu thị các cô luôn.

Nhớ tới trước kia khi ở ký túc xá Hạ Lâm đối với Diệp Tinh xem thường, cô không khỏi lắc đầu, nếu như Hạ Lâm biết chuyện này mà nói, còn không biết sắc mặt sẽ như thế nào đây?

Năng lực huấn luyện vẹt thần kỳ, y thuật kinh người, lực lượng một quyền đánh nát đá, Diệp Tinh này tựa hồ có vẻ vô cùng thần bí.

"Diệp Tinh thật sự là bạn học của em sao?" Chu Vũ Huyên cũng hoàn toàn bị kinh hãi, các cô trước kia còn liên lạc qua Diệp Tinh một đoạn thời gian.

"Ừm, là bạn học, nhưng mà quan hệ bình thường mà thôi." Chu Lãnh Huyên gật đầu.

Chương 98 Linh Huyền Thảo trưởng thành rồi

Suy nghĩ một chút, Chu Vũ Huyên tò mò nói: "Vậy Diệp Tinh ở trường biểu hiện như thế nào?"

"Biểu hiện rất khiêm tốn, trước đó còn nghỉ học một thời gian." Chu Lãnh Huyên suy nghĩ một chút nói.

Diệp Tinh tuy rằng bộ dạng rất đẹp trai, nhưng ở lớp quả thật rất khiêm tốn, không có một lần làm chuyện nổi bật, nếu diện mạo bình thường một chút, phỏng chừng Diệp Tinh ở trong lớp chính là người tàng hình.

Chu Vũ Huyên nghe em gái mình nói một hồi, ánh mắt cô chuyển động một chút, bỗng nhiên hỏi: " Diệp Tinh kia đối với nữ sinh cảm giác như thế nào?"

"Đối với nữ sinh?" Chu Lãnh Huyên sửng sốt, suy nghĩ một chút nói: "Diệp Tinh đối với nữ sinh tựa hồ đều rất bình thản, trên mặt không có bao nhiêu tươi cười."

"Quả nhiên là vậy." Nghe vậy, Chu Vũ Huyên cười nói: "Diệp Tinh kia chính là một tên không hề có hứng thú với nữ sinh."

Nhớ tới thái độ của Diệp Tinh đối với cô, trong lòng cô rất bất mãn.

Nghi hoặc nhìn thoáng qua chị gái mình, Chu Lãnh Huyên lắc đầu nói: "Chị, chị sai rồi, Diệp Tinh có bạn gái, cô gái kia tên là Lâm Tiểu Ngư, bọn họ ở thời trung học đã xác định quan hệ. Diệp Tinh đối với những người khác lãnh đạm, nhưng đối với Lâm Tiểu Ngư đặc biệt tốt.”

\- Nhớ tới chuyện trước kia, Diệp Tinh đối với các nữ sinh khác đều không nói lời nào, nhưng đối với loại tình cảm với Lâm Tiểu Ngư, trong mắt thập phần ôn nhu chiều chuộng, các cô đều có thể nhìn ra.

"Có bạn gái rồi?" Chu Vũ Huyên sửng sốt, biết được tin tức này, trong lòng cô ta tự nhiên có một tia cảm giác không thoải mái.

"Chị, chị làm sao vậy?" Thấy chị gái mình lập tức ngây ngẩn cả người, Chu Lãnh Huyên nghi hoặc hỏi.

"Không có việc gì." Chu Vũ Huyên lắc đầu, cô đứng dậy nói: "Không nói nữa, Lãnh Huyên, em trở về còn chưa gặp chú hai, hiện tại đi xem một chút."

......

Diệp Tinh không biết Chu Lãnh Huyên đã biết một ít tin tức của hắn, nhưng mà cho dù biết, hắn cũng không sao cả.

Thời gian không ngừng trôi qua, thời gian tiếp theo Diệp Tinh phi thường bận rộn, đi công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên, tu luyện, đi học, bồi Lâm Tiểu Ngư, học lái xe.

Lúc này Diệp Tinh môn thứ ba đã chấm dứt, môn thứ tư chỉ cần dành ra thời gian đi thi một chút là được.

Trong lớp đại học Thượng Hải, cả lớp ồn ào, bây giờ là thời gian tan học. Ban quản lý đang lớn tiếng tuyên bố một số chuyện trên bục giảng, mà ở phía sau lớp, Diệp Tinh ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngư.

"Diệp Tinh, lần trước anh trốn học bị điểm danh, giảng viên kia biết em nên em cũng không dám giúp anh đáp." Lâm Tiểu Ngư nhỏ giọng nói.

"Không có việc gì." Diệp Tinh cười cười, có đôi khi công việc bận rộn, hắn không đến trường.

"Điểm danh nhiều hơn sẽ bị đình chỉ đó." Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh.

"Anh là ai chứ?" Ngay cả khi tín chỉ trong lớp học bị trừ hết anh cũng có thể kiểm tra ra điểm cao.” Diệp Tinh cười nói.

"Khoác lác." Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói: "Để em xem da mặt anh làm sao lại dày như vậy?"

Cách đó không xa, một đạo ánh mắt lại đang nhìn nơi này, chính là ánh mắt của Chu Lãnh Huyên.

Từ khi ở chỗ chị gái mình biết được tin tức của Diệp Tinh, Chu Lãnh Huyên khẳng định không có khả năng giống như không có chuyện gì sảy ra. Nhìn Diệp Tinh ở trong lớp, tựa hồ vô danh, ai lại có thể liên hệ với thần y có thể trị ung thư giai đoạn cuối, hai mươi mấy ngày kiếm được hơn trăm triệu nhân dân tệ chứ.

\- Lãnh Huyên, sao cậu luôn hướng Tiểu Ngư mà nhìn vậy? Bên cạnh, Hạ Lâm tò mò hỏi.

"Không có việc gì." Chu Lãnh Huyên thu hồi ánh mắt, lắc đầu.

Hạ Lâm nhìn Chu Lãnh Huyên, cảm thấy có chút kỳ quái.

Ánh mắt của cô ta cũng nhìn về phía Diệp Tinh. Vừa mới phát hiện cửa hàng thú cưng của Diệp Tinh, trong lòng cô rung động, cảm thấy rất xấu hổ, hiện tại thời gian dài trôi qua như vậy, tâm tính của cô cũng khôi phục không ít.

Giá trị ngàn vạn, tuy rằng rất cao, nhưng mà ở Thượng Hải này vẫn có rất nhiều.

Hơn nữa cửa hàng nhà bạn trai Thạch Lỗi của cô nghênh đón mấy đơn hàng làm ăn lớn, thoáng cái kiếm được gần trăm vạn, cho nên cô cảm giác mình đã lấy được mặt trở lại.

Cửa hàng vẹt đôi khi kinh doanh tốt thôi, còn hầu hết làm ăn bình thường không đáng nhắc tới.

......

Thời gian tiếp tục trôi qua, chuyện thi lái xe Diệp Tinh dễ dàng thông qua, chỉ chờ nhận bằng lái xe, mà lúc này làm Diệp Tinh kinh hỉ nhất chính là, ba mươi gốc Linh Huyền Thảo hắn mua được ở trong tay Đàm Nguyên Nguyên rốt cục cũng có một gốc trưởng thành!

Trong gian phòng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, trong tay hắn nắm một gốc thảo dược xanh, tím đan xen, từng cỗ linh lực không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.

Hơn một tháng trôi qua, máu của Diệp Tinh đã rèn luyện được gần một nửa, tốc độ tu luyện cũng không tính là nhanh.

Linh lực đi qua hạt giống linh lực ở trái tim, sau đó đi vào máu.

Dần dần, thảo dược trong tay Diệp Tinh trở nên khô héo, hóa thành bột phấn bay xuống.

"Có Linh Huyền Thảo tu luyện quả nhiên nhanh hơn rất nhiều." Diệp Tinh đứng lên, cảm thụ một chút lực lượng của mình, trên mặt tràn đầy tươi cười.

Nếu là trước đây hắn muốn hoàn thành luyện máu ít nhất còn cần hai tháng thời gian, nhưng hiện tại không cần nữa rồi.

Một gốc cây Linh Huyền Thảo tương đương với hắn thoáng cái tu luyện năm ngày, ba mươi gốc linh huyền thảo, có thể để cho hắn thêm bốn tháng thời gian tu luyện! Những thời gian này là vô cùng quý giá đối với hắn .

Chương 99 Mua xe 1

Nhìn một chút, cây thứ hai Linh Huyền Thảo đã sắp trưởng thành, nhưng mà cho dù trưởng thành, Diệp Tinh cũng không có ý định liền hấp thu ngay hôm nay.

Linh Huyền Thảo, một ngày hấp thụ một gốc cây là tốt nhất.

Liên tiếp mấy ngày, Linh Huyền Thảo không ngừng trưởng thành, mà quá trình luyện máu của Diệp Tinh cũng đang nhanh chóng tăng nhanh.

Đợi đến ngày thứ bảy, Diệp Tinh đi tới trường lái xe.

Giấy phép lái xe của hắn cuối cùng đã đến tay.

"Ha! Bây giờ đi mua một chiếc xe hơi. "Bằng lái xe đến tay, Diệp Tinh cũng đi thẳng đến cửa hàng xe hơi gần đó.

Trong khoảng thời gian này, hắn đi taxi chạy tới chạy lui, rất nhiều lúc cũng không thuận tiện lắm.

Chẳng bao lâu hắn đã đến một nơi.

"Tiên sinh, xin chào." Vừa bước vào, liền có một cô gái mặc trang phục đặc thù của cửa hàng, thoạt nhìn đại khái 27, 28 tuổi đi tới.

Cô gái tươi cười ngọt ngào, mỉm cười nói: "Tôi là Trương Hi, nhân viên bán hàng của cửa hàng này, cửa hàng của chúng tôi nằm trong chuỗi cửa hàng ô tô ở Thượng Hải, mô hình đầy đủ, bây giờ còn có rất nhiều ưu đãi giá cả."

Cô gái đưa một số tài liệu, nói: "Đây là một số giới thiệu và giá cả của các loại xe khác nhau của cửa hàng, giá trị dưới mười vạn, bao gồm cả ... mười vạn đến hai mươi vạn... Một số trong đó có xe hiện có, có thể trực tiếp xem..."

Trương Hi nhiệt tình giới thiệu.

Y phục trên người Diệp Tinh tuy rằng bình thường, nhưng mà cả người nhìn qua lại có một loại khí chất đặc thù.

Trong ngành công nghiệp ô tô hiện nay sẽ không có hiện tượng nhân viên bán hàng mắt chó nhìn thấy người thấp, một số người ăn mặc bình thường có thể là những người giàu có hàng đầu, thậm chí một công nhân nhập cư cũng có thể mua xe đầy đủ.

Ngay cả khi không phải là một người đàn ông giàu có, bây giờ xe hơi trong xã hội đã trở nên ngày càng phổ biến, chi tiêu hàng chục ngàn nhân dân tệ để mua một chiếc xe hơi, hầu hết mọi người đều có thể đủ khả năng.

Diệp Tinh nhìn tư liệu về xe hơi trong tay, nghe trương Hi giới thiệu.

"Nơi này là xe chúng tôi hiện có, anh Diệp có thể xem một chút." Nhìn một hồi, Trương Hi mang theo Diệp Tinh đi dạo trong cửa hàng xe hơi.

Chờ đi tới một chỗ sau đó, Diệp Tinh bỗng nhiên ngừng lại, nhìn về phía một chiếc xe màu đen cách đó không xa.

Toàn bộ thân xe được bảo dưỡng, mạnh mẽ và năng động, đường nét trơn tru, trông rất thoải mái.

Thấy ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía, Trương Hi cười nói: "Anh Diệp, đây là BMW 7 Series, phiên bản 2019 mới nhất, 740Li, loại sang trọng..."

Cô ta nhanh chóng giới thiệu với Diệp Tinh những ưu điểm của chiếc xe này.

"Giá cả thế nào?" Nghe xong một ít tin tức, Diệp Tinh hỏi.

"Giá là tám mươi vạn, toàn bộ tiền mua xe sẽ có ưu đãi tương ứng, nếu trả góp, cần phải trả trả trước 30%..." Trương Hi cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Tôi mua."

"Ách?" Trương Hi nghe vậy, hơi sửng sốt, tựa hồ có chút không xác định nói: " Anh Diệp , anh nói anh mua?"

Đây chính là chiếc xe tám mươi vạn tệ, hầu hết những người đến cửa hàng xe mua xe chỉ mua mấy vạn, mười mấy vạn, chân chính đạt tới năm mươi vạn trở lên rất ít.

Nhìn Diệp Tinh còn trẻ như vậy, cô đều có chút hoài nghi mình nghe lầm.

\- Ừm, mua xong có thể trực tiếp lái đi không? Diệp Tinh lại hỏi.

Trương Hi gật gật đầu, nói: "Chỉ cần thanh toán toàn bộ số tiền là được, biển số xe tạm thời chưa có, bảo hiểm cũng đều có công ty nhanh chóng xử lý xong, nhưng mà một số quy định về bảo hiểm phải đến ngày hôm sau mới có hiệu lực, xe nếu xuất hiện một ít ma sát, cần phải tự mình giải quyết."

Nghe vậy, Diệp Tinh gật gật đầu, hắn trực tiếp lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, nói: "Quẹt thẻ đi, tôi mua luôn, thanh toán hết, sau khi thủ tục làm xong tôi sẽ lái đi."

Trương Hi nghe vậy, trong mắt nhất thời lộ ra một tia kích động, cô tiếp nhận thẻ ngân hàng cười nói: "Anh Diệp xin chờ một chút, tôi đi giúp anh làm thủ tục."

Người thanh niên ăn mặc bình thường trước mắt này thế mà lại là một vị thổ hào ẩn giấu thân phận.

Mỗi người đến mua xe đều cần những người hướng dẫn mua hàng để không mất nhiều thời gian, cuối cùng nhiều khách hàng đã suy nghĩ lại để có thể đạt được một thỏa thuận hợp lí nhất.

Sau tất cả thì mọi người ai cũng phải thận trọng về việc mua một ngôi nhà và một chiếc xe hơi.

Hiện tại từ lúc Diệp Tinh tiến vào đến bây giờ cũng không bao lâu, thế mà lại dứt khoát lưu loát như vậy liền thanh toán, hơn nữa còn là toàn bộ tiền.

Bán được chiếc xe tám mươi vạn, tiền hoa hồng mà cô nhận được khá là đáng kể.

"Trương Hi, giao dịch của cô đã đạt thành?" Cách đó không xa, hai nhân viên hướng dẫn nhìn thấy bộ dáng kích động của Trương Hi, đi tới tò mò hỏi.

"Ừm, khách trả toàn bộ tiền mua xe, tôi đi làm thủ tục." Trương Hi cười nói.

"Thật sự hoàn thành giao dịch sao, cái này cũng quá nhanh phải không?"

"Một chiếc xe tám mươi vạn, cái này trích ra không biết tôi phải bán mấy chiếc xe mới có thể đạt tới?"

"Tại sao tôi không thể gặp được khách hào sảng như vậy chứ?"

......

Hai nhân viên hướng dẫn mua hàng nói với vẻ mặt ghen tị.

Vừa rồi các cô đang chào đón mấy người khách khác, nhưng mà hai vị khách hàng kia nhìn một hồi lại đi, nói lại suy nghĩ một chút.

Làm hướng dẫn mua xe mức lương cơ bản không cao, chủ yếu là trông vào hiệu suất, bán được càng nhiều xe, tiền lương càng cao.

Chương 100 Mua xe 2

Trương Hi đi làm thủ tục, Diệp Tinh yên lặng nhìn những chiếc xe này.

Đối với hắn mà nói, xe là một công cụ thay thế, hắn cũng không quá coi trọng, nhưng mà hắn còn phải thường xuyên lái xe đến công ty, còn có đoàn làm phim, muốn tiếp xúc với những người đó, cũng không thể lái một chiếc xe mấy vạn, mười mấy vạn.

Sau tất cả, hắn cũng không phải là một cá nhân, mà còn đại diện cho hình ảnh của công ty.

"Diệp Tinh." Đang nhìn, xa xa bỗng nhiên một đạo thanh âm vang lên.

Diệp Tinh nhìn về phía nguồn thân ảnh, lại nhìn thấy Trịnh Tiểu Tuệ.

Trịnh Tiểu Tuệ mặc một thân áo lông màu đỏ, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, lúc này đang khoác tay người đàn ông bên cạnh, người đàn ông kia chính là bạn trai Cố Hạo của cô.

"Xin chào." Diệp Tinh cười chào hỏi, ở trường lái xe hắn cùng Trịnh Tiểu Tuệ, Cố Hạo gặp qua vài lần.

"Diệp Tinh, trùng hợp như vậy sao?" Cố Hạo nhìn Diệp Tinh, nhìn một chút mấy chiếc xe ô tô chung quanh, cười nói: "Cậu tới đây mua xe?"

"Đúng." Diệp Tinh gật đầu.

Cố Hạo cười cười, anh ta từ trong miệng Trịnh Tiểu Tuệ biết gia cảnh Diệp Tinh không tốt lắm, hiện tại Diệp Tinh chỉ là một sinh viên năm nhất, nói mình có năng lực mua xe, trong mắt anh ta hiển nhiên là có chút sưng mặt giả mập mạp, nhưng mà anh ta cũng không có vạch trần.

Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, ai cũng không phải là người không có đầu óc, thấy ai cũng trào phúng vài câu.

Bên cạnh, Trịnh Tiểu Tuệ nhìn Diệp Tinh, trong lòng không khỏi thầm thở dài.

Cô vẫn thích Diệp Tinh ở trường trung học, nhưng hiện tại Diệp Tinh lại miệng đầy dối trá, hình tượng trong lòng cô không ngừng rơi xuống.

Thời trung học ngây thơ thuần khiết thầm mến, nhưng đến khi tiếp xúc với xã hội mới biết, cho dù yêu đương cũng cần phải suy nghĩ rất nhiều.

Cố Hạo kéo tay Trịnh Tiểu Tuệ, cười nói: "Lần này tôi tới là cho Tiểu Tuệ xem xe trước, bằng lái xe của Tiểu Tuệ còn chưa lấy được, chờ sau khi lấy được tôi chuẩn bị mua cho cô ấy một chiếc xe mấy vạn."

"Rất không tệ." Diệp Tinh gật đầu.

Bây giờ xe hơi mấy vạn là rất phổ biến, rất nhiều người trên đường phố đang lái loại xe này.

"Hiện tại Tiểu Tuệ còn chưa lái xe thuần thục, chờ sau này lái xe quen rồi lại đổi một chiếc xe hơn mười vạn khác." Cố Hạo mỉm cười nói.

Nhìn Diệp Tinh, trên mặt anh ta mang theo mỉm cười, trong lòng lại rất thoải mái, đây rõ ràng là đang khoe khoang.

Điều kiện bên ngoài của Diệp Tinh so với anh ta tốt hơn rất nhiều, vừa mới ở trường lái xe gặp được trong lòng anh ta đều có một cỗ cảm giác nguy cơ. Nhưng về mặt tiền bạc, rõ ràng không thể so sánh với anh ta.

"Diệp Tinh, không biết cậu định mua chiếc xe gì?" Trịnh Tiểu Tuệ nhìn Diệp Tinh, nói: "Cố Hạo rất quen thuộc với các loại xe, có muốn anh ấy tham khảo cho cậu không?"

"Đúng vậy, Diệp Tinh, có thể xe của tôi quá đắt không mua nổi, nhưng luận về sự hiểu biết về xe, tuyệt đối không thua kém bất cứ ai." Cố Hạo mỉm cười nói.

"Không cần." Diệp Tinh cười cự tuyệt.

"Anh Diệp."

Cố Hạo lại muốn nói cái gì, bỗng nhiên xa xa Trương Hi chạy tới, cắt đứt lời của anh ta.

Trương Hi chạy tới đem văn kiện trong tay đưa cho Diệp Tinh, nói: "Tất cả thủ tục đều đã làm xong, anh Diệp có cần lập tức lái xe đi không?"

"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, hắn cũng lười chạy tới cửa hàng một chuyến nữa.

"Diệp Tinh, cậu... cậu đã mua xe rồi à?" Bên cạnh, Cố Hạo nghe Trương Hi nói, trong mắt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

Theo anh ta thấy, lúc trước Diệp Tinh hẳn là khách sáo, không nghĩ tới lại thật sự mua xe.

Trịnh Tiểu Tuệ cũng sửng sốt, dường như sự tình không phải như cô ta nghĩ.

Diệp Tinh đi theo phía sau Trương Hi, đi tới trước xe mình nhìn trúng.

"BMW 7 Series, bản 2019 mới nhất, 740Li..." Cố Hạo lập tức nhận ra, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.

"Diệp Tinh, đây là chiếc xe cậu mua? Giá xe này hẳn là đạt tới tám mươi vạn chứ?" Cố Hạo nhìn Diệp Tinh khiếp sợ nói.

Chiếc xe anh ta lái chỉ là hơn mười vạn, tám mươi vạn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

"Đúng." Diệp Tinh gật đầu.

Bên cạnh, Trịnh Tiểu Tuệ vẻ mặt kinh ngạc, cô không biết gì về xe, nhưng cũng nghe cố Hạo nói chiếc xe này trị giá tám mươi vạn.

Trong mắt Trịnh Tiểu Tuệ có một tia khiếp sợ, đây hoàn toàn là một khoản tiền lớn trong mắt cô.

Cô nhìn Diệp Tinh, nhịn không được hỏi: "Diệp Tinh, sao cậu có thể mua được chiếc xe này?"

Vừa nói xong cô liền có chút hối hận, ý tứ nói như vậy rõ ràng là cô cảm thấy Diệp Tinh không mua nổi chiếc xe này.

Nhưng mà Diệp Tinh ngược lại không tức giận, lấy tâm tính của hắn còn không đến mức vì chuyện này mà tức giận, hắn lạnh nhạt nói: "Mở một cửa hàng, kiếm chút tiền."

Sau đó hắn cũng không nói nhiều nữa, trực tiếp tiến vào trong xe.

"Tôi có việc liền đi trước." Chào hỏi xong, Diệp Tinh liền lái xe rời đi, để lại hai người kinh ngạc trong cửa hàng xe hơi.

\- Tiểu Tuệ, không phải em nói Diệp Tinh rất nghèo sao? Cố Hạo nhìn xe khởi động rời đi, nhịn không được hỏi.

"Em không biết." Trong lòng Trịnh Tiểu Tuệ không hiểu sao lại có chút phiền não, nhưng mà cô ta nhanh chóng bỏ qua, lắc đầu nói.

Trong mắt cô có một tia phức tạp, vốn tưởng rằng Diệp Tinh thích giả bộ, ở trường lái xe cự tuyệt xe của bọn họ cũng là trong lòng cảm thấy tự tôn bị quấy rầy, không nghĩ tới hoàn toàn là bọn họ nghĩ sai.

"Không biết Diệp Tinh mở cửa hàng gì đây? Vậy mà lại kiếm được nhiều tiền như vậy. "Trịnh Tiểu Tuệ trong lòng âm thầm nghĩ đến.

......

p/s: Mọi người đọc truyện thấy hay cho mình xin một lượt like, cmt tích cực, hoặc đẩy Kp đề cử để truyện ra nhanh hơn nhé. Và nếu ai ủng hộ mình 5.000 tlt mình sẽ tặng 10 chương lập tức.

Quảng cáo
Trước /55 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Người Ấy Vu Quy

Copyright © 2022 - MTruyện.net