Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Việt Nam] Phong Khởi Đấu La Đại Lục
  3. Chương 66 : Vai chính hảo hảo cố gắng đi
Trước /70 Sau

[Việt Nam] Phong Khởi Đấu La Đại Lục

Chương 66 : Vai chính hảo hảo cố gắng đi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nửa năm phục dụng thuốc do Đường Thanh Phong huynh đệ điều chế, Độc Cô Bác đã không còn chịu nổi đau tê tâm liệt phế bởi xà độc phản phệ nữa. Nhưng dù sao độc tố cũng đã xâm nhập vào trong cơ thể hắn nhiều năm rồi nên muốn loại bỏ nó hoàn toàn thì gần như là không có khả năng.

Đối với tình huống như bây giờ thì Độc Cô Bác đã hết sức hài lòng, mà chính hắn cũng rõ ràng tình trạng của mình, đồng thời hắn cũng có thể khẳng định phương pháp chữa trị này cũng có thể áp dụng đối với cháu gái hắn, thậm chí hắn còn có phần chắc chắn.

“Tiểu quái vật, trả lại ta đi thôi. " Độc cô Bác nhìn về phía Đường Tam rồi vươn tay ra như muốn hắn trả lại cái gì đó.

"Trả lại ngươi? Trả lại cho ngươi cái gì? " Đường Tam khó hiểu hỏi lại.

Độc Cô Bác nói: "Như thế nào? Chẳng lẻ ngươi còn muốn mang theo đan châu của ta cả đời sao? Cho dù là như thế thật thì ta lại không muốn thế đâu."

Đường Tam có chút kinh ngạc nói: "Ngươi không sợ ta lại hạ độc trên người ngươi nữa sao?”

Độc Cô Bác hừ một tiếng: "Độc công của lão phu hiện được thu liễm lại vào trong hồn cốt rồi, chỉ sợ nếu có ai muốn hạ độc thì cũng chẳng có loại độc nào có thể giết chết ta được nữa. Cho dù cây kim nhỏ (Diêm Vương Thiếp) lúc nãy của ngươi có thể đối phó được với Phong Hào Đấu La nhưng đối với ta thì vô dụng. Nhanh lên đem đan châu trả lại cho ta. Ngươi cũng không tệ chút nào? Lúc này mới chỉ có nửa năm vậy mà hồn lực cũng đã đạt tới ba mươi bảy cấp. Nếu không thu hồi ngay ta lại sợ ngươi sẽ hấp thu mất luôn cả đan châu của ta thì toi."

Đường Tam mỉm cười, hắn biết, Độc Cô Bác mặc dù mạnh miệng nhưng kỳ thật hắn đã không còn cảnh giác với mình nữa rồi

"Cầm lấy đi, nếu ngươi không nhắc ta cũng sẽ mang trả ngươi thôi." Đường Tam mỉm cười nhìn Độc Cô Bác, mở hai tay ra.

Độc Cô Bác đi tới trước mặt Đường Tam, nâng tay hướng vào lòng bàn tay hắn rồi ấn một cái, miệng Đường Tam hé ra, mang theo đan châu mầu lục bay ra khỏi cơ thể rồi rơi vào trong tay Độc Cô Bác.

"Tiểu quái vật, độc tố trong người ta rõ ràng là không thể loại trừ được thêm nữa rồi, ta có cảm giác dược thảo mà các ngươi cho ta càng ngày càng ít tác dụng, vì trong cơ thể ta độc tố tích đọng quá nhiều, cái này thì ta tự biết nếu muốn đưa toàn bộ chúng ẩn dấu vào trong hồn cốt thì là không có khả năng, càng huống chi cơ thể ta trong thời gian này đã có chút thích ứng với độc tố, nếu thật sự mà loại bỏ toàn bộ chỉ sợ còn gây hại cho ta hơn thôi. Ta xem ra chỉ cần đến đây là đủ, chúng ta hãy quay lại mang Sư phụ ngươi cùng cháu gái ta lại đây, bọn ngươi hãy chữa cho cháu ta thật tốt thì bọn ngươi có thể đi được. "

“Ngươi muốn thả chúng ta đi? " Đường Tam nhìn Độc Cô Bác.

Độc Cô Bác ánh mắt có vẻ có chút cô đơn "Các ngươi vẫn còn trẻ ta không thể lưu các ngươi ở đây cả đời được. Đáng tiếc, nếu ngươi lớn hơn vài tuổi thì ta chắc chắn sẽ mang cháu gái xinh đẹp của ta gả cho ngươi, như vậy ngươi sẽ phải gọi lão là Gia Gia. "

Đường Tam bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Không thể được đâu, cháu gái người đã kế thừa mọi truyền thống tốt đẹp của người, hơn nữa lại đã có người yêu, chính là người kế thừa Lam Điện Phách Vương Long trong tương lai, chắc chắn hắn ưu tú hơn ta nhiều. " _

"Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi chê ta không nhìn nhận được đúng sai sao? Lam Điện Phách Vương long gia tộc mặc dù mạnh mẽ nhưng nếu cùng bối cảnh của ngươi mà so sánh chỉ sợ cũng chả là cái gì, càng huống chi tên tiểu tử Ngọc Thiên Hằng cũng không thể nào mà so sánh được với ngươi."

"Bối cảnh của ta? " Đường Tam sửng sốt một chút "Ta có bối cảnh gì chứ, cha ta chỉ là một thợ rèn mà thôi. "

Độc Cô Bác cũng sửng sốt, nửa năm qua hắn đối với Đường Tam cũng đã hiểu rõ không ít, từ trên vẻ mặt của hắn là có thể nhìn ra được, Đường Tam cũng không phải làm bộ làm tịch. Xem ra phụ thân hắn đối hắn tốt hơn đệ đệ, Đường Thanh Phong đều biết cha mình lai lịch cũng thân mang thù hận, chỉ có ca ca có vẻ ngây thơ không biết gì.

"Tiểu tử, nói một chút chuyện cũ của ngươi cho ta đi. " Độc Cô Bác lôi kéo Đường Tam tới bên Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn rồi ngồi xuống.

Đường Tam gật đầu, ngoại trừ bí mật lớn nhất là xuyên qua thế giới khác mà tới hồn sư giới này thì tất cả mọi phát sinh trên thế giới này hắn đều nói rõ không chút giấu diếm.

Hắn tự kể về việc xuất thân từ Thánh Hồn Thôn, nói về tiên thiên mãn hồn lực của chính mình, song sanh vũ hồn, rồi đến việc bái Đại Sư làm thầy………………hầu như kể lại rõ mọi chi tiết.

Cẩn thận nghe câu chuyện của Đường Tam, trong lòng Độc cô bác chấn động, cho dù hắn khẳng định Đường Thanh Phong huynh đệ chính là con trai của người kia nhưng lại không thể ngờ được sự việc hồi nhỏ của hắn lại đặc sắc đến như vậy.

"Vậy ngươi học được cách dùng độc từ đâu? Ta mới không tin cái gì nhặt được quyển sách tùy tiện học "

Đường Tam cười hắc hắc, "Không tin thì hãy quên đi. Đây là bí mật, không nói cho ngươi đâu."

Độc Cô Bác hừ một tiếng, "Không nói cho thì thôi vậy, Cái này cho ngươi. " Vừa nói Độc cô bác không biết từ đâu lấy ra một cái túi màu lam rồi ném cho Đường Tam.

Cái túi này gồm hai dây hai bên để buộc vào eo người dùng, túi này chỉ nhỏ như túi thơm, cùng lắm là cho vừa một tay vào mà thôi.

"Làm gì thế ? Hối lộ ta à? " Đường Tam nghi hoặc khi thấy cái túi nhỏ màu lam này, không cần hỏi hắn cũng biết đây chính là một kiện hồn đạo khí, "Ta đã có Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ do sư phụ tặng rồi, tiểu Phong hắn cũng có Ngân Vũ Hồng Tâm,cái này ngươi cứ giữ lại, hay là cho cháu gái ngươi đi."

Độc Cô Bác lắc đầu, "Không, cái này không giống vật kia của ngươi đâu. Cháu gái ta lại không thích hợp với đồ vật này, cho nó cũng rất phí phạm. Cái này gọi là như ý bách bảo túi, cái hồn đạo khí của ngươi kia cũng không khác với nó lắm nhưng nếu so sánh thì cũng kém hơn cái này một chút. Bởi vì, đồ vật kia của ngươi chỉ có thể chứa được vật chết còn cái của ta lại có thể chứa được vật còn sống."

Đường Tam vốn rất thông minh, nghe Độc Cô Bác nói như vậy đã nhất thời hiểu được, môi khẽ nhúc nhích, thổi ra một tiếng .

Một tia bích quang vù một tiếng từ trong lòng Đường Tam chui ra rơi vào lòng bàn tay hắn, vật kia chỉ dài có năm tấc, toàn thân có màu xanh bích của phỉ thúy.

Nửa năm thời gian trôi qua,trên thân thể của cửu tiết phỉ thúy đã xuất hiện những biến hóa không nhỏ, cho dù độ lớn nhỏ là không đổi, nhưng con ngươi trong cặp mắt nhỏ tí của nó lại càng trở nên trong suốt, cả thân thể cũng gần như trong suốt, Bích Lục giống như là ngọc thạch được điêu khắc bình thường, trong cơ thể mơ hồ có hai loại khí lưu Hồng Bạch vận chuyển, nó chỉ bất động giống vật không còn sống nữa nhưng lại trông như một kiệt tác nghệ thuật thật hoàn mỹ.

"Nói cách khác, Cái túi nhỏ này có thể chứa vật sống bên trong mà nó lại không cần hít thở sao? " Đường Tam vẻ mặt vừa vui mừng vừa sợ hãi.

Độc Cô Bác nhìn vẻ mặt vừa vui mừng vừa sợ hãi của Đường Tam mà cười hắc hắc, _ "Mới vừa rồi ngươi tựa hồ nói không lấy, hay là ngươi mang nó trả lại cho ta đi. " Vừa nói hắn vừa vươn tay hướng về phía Đường Tam mà vẫy vẫy tay.

Tiếp lời hắn lại nói: “Cái này tính là quà tiễn khách đi. Các ngươi huynh đệ ở đây nửa năm, mặc dù ta cũng bớt tịch mịch nhưng mà…”

Đường Tam hiểu ý nhìn xung quanh, quả thật nửa năm thời gian Băng Hỏa Lưỡng nghi nhãn thay đổi nhiều lắm. Khắp núi đồi hoa hoa thảo thảo các chủng độc thảo tiên dược không sai biệt lắm đều hầu như biết mất, tựa như châu chấu quá cảnh dường như.

Lại nhìn chính mình đệ đệ, bạch y nam tử lúc này lắm lem tro bụi ngồi trên mặt đất. Trước mặt bày ra một lò luyện đan đen xì. Thanh niên cách một đoạn thời gian lại hướng đan lô đánh ra các loại phiền phức pháp quyết, chỉ một lúc đan hương tỏa khắp, lại vung tay mở nắp bắt ra tay mấy viên đan hoàn bỏ vào đan bình.

Phát hiện có người đang nhìn mình, quay lại hướng về Đường Tam cười ngây ngô. Không xong… đệ đệ hình tượng toàn hủy, mà đang ngồi các loại dược thảo cũng chính là bị hắn tao ương…

Đường Thanh Phong đoạn thời gian này hoàn toàn đắm chìm trong luyện đan thuật, luyện đan là một cái đốt tiền chức nghiệp thậm chí có những loại dược thảo có tiền còn không mua được đâu, lại thêm luyện đan thuật đan phương đều theo nhất mạch đơn truyền vì vậy đan thuật là một trong tam môn kỳ thuật hao tổn tâm thần nhất.

Bất quá đâu, hắn chính là có Ngọc Thanh đan mạch truyền thừa lại ủng có Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn các loại dược thảo thêm thiên phú cũng chẳng kém rất nhanh liền mang đan thuật nâng đến đệ tứ cấp tương ứng với các loại đan dược phụ trợ tu luyện cảnh giới Nguyên Anh Kỳ (Hồn lực 40 cấp) rồi.

Chỉ là làm như vậy hậu quả chính là thảo dược bị hắn tao ương gần hết, có lẽ mất thời gian khá lâu mới có hy vọng khôi phục lại ban đầu. Độc Cô Bác thấy hắn ban đầu mang mình tâm can bảo bối đem đi đốt luyện gì đó cảm thấy thịt đau. Một hai lần còn chịu, nghĩ rằng tiểu tử này cũng đang giúp mình chữa độc liền thôi. Nhưng vì mao càng ngày càng nhiều bảo bối bị hắn đem đốt, Độc Cô Bác liền hưng sư vấn tội.

Sau đó đâu, Đường Thanh Phong cho hắn dùng thử đan dược tăng tu vi. Mặc dù chỉ giới hạn ở Nguyên Anh Cảnh (Hồn tông) nhưng quả thật đối với các loại thiên tài địa bảo mà Độc Cô Bác từng sử dụng qua hiệu quả chỉ hơn chứ không kém. Cho nên mặc kệ hắn rồi, mặc dù vậy mỗi lần thấy bảo bối nhóm biến mất ngày càng nhiều, hắn tâm đang rỉ máu a.

Độc Cô Bác lại nhỏ giọng hướng Đường Tam ý vị thâm trường nói, “Tiểu quái vật, ta xem ngươi cần phải cố gắng tu luyện đừng để so ra kém đệ đệ ngươi quá nhiều.”

Lúc này còn đang nhìn Đường Thanh Phong luyện đan, Đường Tam khó hiểu nói: “Kém đệ đệ? Ta hiện tại chính là 37 cấp hồn tôn, tiểu Phong hắn mới 36 cấp nha làm thế nào lại kém rồi.”

Độc Cô Bác cười khặc khặc nói, “Nga, xem ra đệ đệ ngươi giấu ngươi rất nhiều chuyện đâu.” Dứt lời cũng không nói tiếp, Đường Thanh Phong trong mắt hắn rõ ràng một cái siêu cấp yêu nghiệt 13 tuổi hồn tông hơn nữa còn là 47 cấp hồn tông đâu. So với Đường Tam hắn càng hiếu kì Đường Thanh Phong, thiên phú yêu nghiệt, thuật luyện đan kì dị siêu phàm lại còn có đôi khi hắn còn thấy Đường Thanh Phong sử dụng cái gì pháp thuật để tẩy rửa đan lô đâu.

Huynh đệ Đường gia một cái giỏi dùng độc lại hội ám khí, một cái so cái kia càng thần bí, Thánh Thủ truyền nhân, pháp thuật đan thuật các loại kì quái pháp môn. Hắn lịch duyệt sâu xa nhưng cũng không rõ ràng Đấu La Đại Lục thượng có như vậy truyền thừa.

Lại thêm bọn họ bối cảnh cùng phụ thân. Xem ra Đường gia đây là muốn nghịch thiên tiết tấu a. Haiz đúng là trường giang sóng sau xô sóng trước, ta cũng đã già rồi.

Quảng cáo
Trước /70 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Điêu Thiền Bí Sử

Copyright © 2022 - MTruyện.net