Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân
  3. Chương 6 : Tôi lại bệnh tiếp đây
Trước /30 Sau

Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân

Chương 6 : Tôi lại bệnh tiếp đây

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 6 : Tôi lại bệnh tiếp đây

Tác giả: Thôn Phu Dã Lộc

Đến giai đoạn Linh giới, tiên khí loãng dần, hai trường phái Tiến Hóa và Cộng Thiên dần bế tắc, suy yếu rõ rệt. Các vị hiền nhân tìm tòi cách tu luyện mới: dẫn tiên khí đưa vào cơ thể, vận chuyển vòng chu thiên xoay quanh, giai đoạn này gọi là Luyện Khí Kỳ.

Đưa tiên khí cô đọng nén dần từ dạng khí thành thể rắn giữ lại ở đan điền, giai đoạn này gọi là Kết Đan Kỳ.

Khi Tiên đan đạt cực hạn không thể phát triển nữa thì chuyển sang bồi dưỡng Nguyên Hồn, Nguyên Hồn được uẩn dưỡng tiên khí trở nên mạnh mẽ và thích ứng được với tiên khí thì trích ra một phần Nguyên Hồn bằng kích cỡ Đan,đưa phần Nguyên Hồn nhập Đan; tiến nhập quá trình phá đan Kết Anh, giai đoạn này gọi là Nguyên Anh.

Phát triển Nguyên Anh đến cực hạn, rèn luyện Nguyên hồn đến cực hạn, dung nhập Nguyên Anh và Nguyên Hồn thành một thể,khi dung nhập hoàn toàn thì hoàn thành giai đoạn này, gọi là Nguyên Thần, Thần Hồn tràn ngập tiên khí.

Giai đoạn tiếp có thể nói là trùng sinh, như một phàm nhân, cơ thể cần tu luyện lại từ đầu, khi đạt đến Nguyên Anh viên mãn, kết hợp với Thần hồn tạo nên 1 thể hợp nhất tiên khí vô song, giai đoạn này gọi là Đại Thừa viên mãn sức mạnh, quyền năng siêu phàm.

Các vị tiền nhân khi đến Đại thừa đều tìm tòi đột phá: có người lĩnh ngộ công pháp, tìm hiểu nguyên tố, tìm kiếm pháp tắc;thậm chí có vị liều lĩnh dẫn động thiên địa tạo nên 1 vùng thiên phạt, Lối oanh tràn ngập; vị Đại Thừa Kỳ đã từng nói hắn muốn “ Độ kiếp”, dùng lôi phạt rèn luyên Thần Thể và Thần hồn, viễn siêu tất cả, phi thăng Thần Giới... Chưa vị nào chứng thực chuyện này, sau “Độ kiếp” đó,vị Đại Thừa không còn xuất hiện, có thể thành công,có thể tan biến trong thiên địa...

Trung tâm Quảng Hằng Cung, Trầm đang cúi người thỉnh cầu Thần Mộc..

“Ngươi xác định?”

1 năm nay, Trầm suy nghĩ rất nhiều, hắn đúc kết tình trạng hiện tại thế giới, nguyên nhân tại sao các vị tiên hiền Việt tộc thất bại...

“Vâng, ta đã nghĩ kĩ..”

“ Ngươi cần biết , ta không thể cung cấp tiên khí cho ngươi tu luyện, chỉ có thể cải tạo thân thể ngươi là cực hạn của ta”

“ Thần Mộc đại nhân, ta biết, con đường tiếp theo ta sẽ lựa chọn tu luyện thuần tiên khí, ta lựa chọn cướp đoạt”

“Uhm.. hi vọng ngươi đem tới cho ta kinh hỉ”

Trầm ra khỏi đại điện, hắn không muốn lãng phí thời gian, sâu trong tâm hắn luôn hướng về tu tiên, hắn thích thế giới huyền ảo này” có lẽ kiếp trước ta duyên nợ tu tiên rất nhiều”, hắn từng nghĩ như vậy...

Huệ lão chợt xuất hiên bên cạnh hắn, mặt đầy lo âu: “ tiểu tử.. ngươi thật chọn tu luyện thuần tiên khí sao, ngươi phải biết tiên khí giờ đã rất loãng, thời của ta cũng chỉ dùng tiên khí kích hoạt huyết thống, dùng linh khí để tu luyện, tuy không mạnh như thuần tiên khí nhưng vẫn có thể tu luyện”

“Ngài đang lo lắng, ta biết mình đang làm gì, huệ lão ngài yên tâm, ta đã suy nghĩ rất kĩ, thời đại của ta hiện tại thích hợp tu luyện thuần tiên khí. Thời đại của ngài và các vị tiên hiền đều không thể thành công vì 2 nguyên nhân chính: thứ nhất Thần mộc còn chưa tiến hóa nhiều, đại lượng tiên khí đều duy trì thần mộc tiến hóa” thất phu vô tội, hoài bích có tội”, bảo vật tu tập tiên khí, thần vật không tu tiên giả nào kháng cự được...; thứ hai các vị đều không đủ sức mạnh,nếu các vị nắm đấm đủ lớn, mọi âm mưu thủ đoạn chỉ là trò mèo...Thời đại của ta, liệu còn kẻ nào tu luyện được Nguyên Anh, Nguyên Thần chăng...những lão quái vật cũng đang thoi thóp sống sót không dám sử dụng tiên khí sợ giáng cấp, giảm nguyên thọ... thời đại này, ta có thể, chỉ có sức mạnh tuyệt đối gạt bỏ mọi chướng ngại... hoàn thành nguyện ước của các vị”

Trầm càng nói càng nhiệt huyết, chợt dừng lại nhìn Huệ lão.

“ Ngươi nói đúng...haha..sức mạnh..thứ ta thiếu là sức mạnh..đến giờ ta mới hiểu...nếu có nó ta đã...haha.. tiểu tử cố lên..à ngươi nên nhớ nếu tu luyện thuần tiên khí thì khi ngươi kết thúc cải tạo thân thể, ngươi chỉ đang là Luyện Khí Kỳ viên mãn.. ta hơi mệt cần nghỉ ngơi”

Khí tức tang thương tràn ra khiến Trầm có thể cảm nhận rõ ràng, tuy giọng Huệ lão có chút cười, nụ cười mếu máo. Trầm nhìn Huệ lão quay đi như đã già thêm rất nhiều, khẽ nhìn chút nét mặt tựa thống hận, đau khổ...Hắn không nói gì chỉ nhìn Huệ lão bước đi dần xa...

“Có lẽ..Huệ lão nhớ lại chuyện đau khổ, khắc cốt ghi tâm...aiz không nghĩ tới lão cũng có chuyện buồn cơ đấy”.

Lại 1 năm trôi qua...

“Tiểu tử, có người nhắn tin họp lớp 12 cho ngươi.. ngươi đi không?”

“Không đi.. Huệ lão ông lại đọc “Đỉnh cấp lưa manh” à, tôi đã nói nó khó xảy ra lắm, phụ nữ là động vật lí trí thông thái nhất, họ sẽ không quây quanh 1 tên giống đực đâu...”

“Hửm, ta tam thê tứ thiếp đây thì sao, ngươi thù hận nữ nhân à..haha.. chắc bị bé con nào đá nên giờ mới sống khù khờ thế này phải ko?..kaka”

Ngày hôm sau, Trầm lại bị Huệ lão gọi, hắn giở khóc giở cười khi Huệ lão nhắc tới có bác sĩ đến thăm, rồi sau đó chuẩn đoán bệnh cho hắn, hắn được gắn thêm mác “trầm cảm”. Vậy cũng tốt, có y sĩ thường xuyên dọn dẹp vệ sinh và kiểm tra tình trạng thân thể,hắn an tâm hơn.

“Quỳnh nhi, là nàng sao”

Suy nghĩ thoáng qua hắn nghĩ cũng chỉ có 1 người duy nhất có thể gọi bác sĩ, hàng xóm đã không thể nào, hơn 2 năm nay,nếu phát hiện thì họ đã gọi rồi..Hắn cũng không nghĩ nhiều, bèo nước gặp nhau mà thôi..

Thời gian cứ trôi, thời gian cải tạo thân thể chỉ còn vài tháng là hoàn thành..

“Tiểu Trầm, mau ra tiếp quản thân thể”

“Xảy ra chuyện gì vậy Huệ Lão”

Huệ Lão nở nụ cười hèn mọn thúc dục hắn:” nhanh ra tiếp quản thân thể, có kẻ tấn công thân thể ngươi”

Nghe vậy Trầm bước ra khỏi Tĩnh phòng...

Tại phòng khám, Trầm thật sự không thể giữ được bình tĩnh..hắn hiện tại đang” Mắt đối mắt, môi kề môi” với một nữ bác sĩ, khôn mặt nàng dần ửng đỏ, đôi mắt hiên rõ mơ hồ, túng quẫn, đầy vẻ không hiệu.

Trầm giật mình chợt lui lại, hắn khá bối rối trước tình cảnh này, chợt ho khan lấy tinh thần thì mới biết trong miệng mình ngậm nước:” khụ khụ”

“lại là sặc nước, không thể phun ra mặt người ta” hắn cố kìm, nuốt nước xuống, rồi ho khan vài tiếng:

“xin.. xin lỗi.. tôi không..không cố ý..chỉ là..là”

Trầm không biết diễn ta thế nào, bác sĩ Tuệ Như lên tiếng nhỏ nhẹ pha lẫn chút kinh ngạc:

“Anh có thể nói?..a. anh khỏi bệnh rồi sao?”

“a.. tôi..tôi..uhm chắc là vài tháng nữa tôi sẽ khỏi bệnh.. chờ.. chờ.. tôi mấy tháng nữa..tôi.. tôi lại bệnh tiếp đây..chào..chào cô!!”

Giờ thì đến lượt Tuệ Như có cảm xúc muốn sặc nước....

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngưu Đầu Nhân Lãnh Chúa

Copyright © 2022 - MTruyện.net