Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân
  3. Chương 7 : Trầm Trầm của em, em yêu anh
Trước /30 Sau

Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân

Chương 7 : Trầm Trầm của em, em yêu anh

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 7: Trầm Trầm của em, em yêu anh

Tác giả: Thôn Phu Dã Lộc

Cung Quảng Hằng...

Trầm ước nếu có thể đánh lại lão già chết tiệt trước mặt, hắn vẫn không đủ mạnh.Nhìn lão Huệ buộc mái tóc trắng xóa lên cao, khuôn mặt tạo thần thái bối rối như sắp khóc:

” a.. tôi..tôi..uhm chắc là vài tháng nữa tôi sẽ khỏi bệnh.. chờ.. chờ.. tôi mấy tháng nữa..tôi.. tôi lại bệnh tiếp đây”

“ hahaha.. ta chết mất..ta đau bụng quá..tiểu Trầm à.. rất kute phô mai que..”

Bỗng lão đến sát Trầm, khoác tay lên vai hắn,khuôn mặt đầy vẻ hèn mọn:

“tiểu tử ngốc, đáng ra ngươi nên nói: tiên nữ, nàng cứu ta thoát khỏi trầm mê khổ hải,cái ôm ấm áp, đôi môi ngọt ngào..xua tan trái tim lạnh lẽo, ta như tỉnh lại sau ác mộng dài đằng đẵng..ta nghĩ..ta lỡ yêu nàng rồi..”

Ánh mắt thâm tình,giọng nói trầm lắng, Lão Huệ chu đôi môi khô nẻ ra: “ chụt chụt..”

“ọe..Huệ lão, ta muốn đi tu luyện”. Hắn bước nhanh vào Tĩnh phòng, thật không muốn nhìn khuôn mặt lão nữa.

“ Tiểu tử ngươi đúng là não phẳng, ngươi mà có vài phần bản lĩnh của ta thì đã không đến nỗi” trinh nam” 28 năm..haha”

Phòng khám bệnh..

Tuệ Như không biết nên diễn tả tâm trạng của mình thế nào,một chút giận, một chút thẹn,một chút mông lung. Nàng cứ nghĩ chuyện hồi nãy là mơ, nhưng cứ nhìn thấy chai nước của mình trong tay tên”xin lỗi” là nàng lại cảm giác muốn sặc nước.

Nàng nhìn chằm Trầm, khuôn mặt hoàn hảo như một idol Hàn Quốc, làn da như ngọc lại hồng hào không chút ẻo lả, khuôn mặt bình yên, bờ vai ấm áp mà nhiều lúc nàng lén tựa vào lúc buồn...Tuệ Như từ nhỏ mất cha mẹ, chỉ còn nàng với anh trai sống với ông ngoại,mấy năm trước nàng lại mất đi người anh trai,”trầm cảm tự tử”thứ đã lấy đi anh nàng;nàng trở thành bác sĩ, nàng muốn cứu những người mắc bệnh giống anh mình..đôi lúc mệt mỏi thì người hiện tại trước mắt nàng là bờ vai cho nàng tựa. Tuệ Như cũng không hiểu tại sao mỗi lần gần hắn lại có cảm giác an bình, ấm áp, bao mệt mỏi áp lực dần tan biến.

“Tên chết tiệt, cứ như vậy là biến mất, hắn là người đa nhân cách sao..cũng không phải đa nhân cách sẽ thương xuyên đổi vai cho nhau, nếu vậy có thể hắn cần kích thích mạnh tinh thần thì sẽ tỉnh lại thoát khỏi trầm cảm, nói vậy hắn không phải trầm cảm bình thường”

Nhìn đôi mắt vô hồn của Trầm, nàng xúc động muốn nhéo, cắn cho hả giận:

“Nụ hôn đầu của mình mất một cách như vậy sao..hừm”

“ Lần này tha cho anh”

Tuệ Như nghĩ cũng đã đến lúc phải về, đã khá muộn. Nàng ra cửa, muốn mở cổng thì có loại xúc động muốn đóng lại.

“Xin chào bác sĩ, tôi đại diện đài NVC đến để phỏng vấn, xin hỏi phương pháp trị liệu mới chứng “trầm cảm nguy hại”, chúng tôi đã được xem trực tiếp lúc cô trị liệu, cô có thể công bố kết quả không?”

“Chào bác sĩ, tôi đến từ tòa báo Cải Lá,bác sĩ Trương Hào vừa công bố “ trầm cảm nguy hại” không có thuốc chữa thì cô lại phản biện ngay, có phải giữa hai vị có xích mích?”

“chào bác sĩ..”

..

“Xin các vị bình tĩnh, mọi việc vẫn trong quá trình thử nghiệm, tôi không thể công bố gì hơn, các vị nên để bệnh nhân nghỉ ngơi, tôi xin phép”

Tuệ Như vội vàng thoái khỏi hỗn độn, lên xe đóng cửa.

“Aaaaaaaa.. xấu hổ chết mất..cả nước đều thấy sao.. tên Trương Hào chết bầm, lắp camera phòng khám bệnh làm gì...aaaa..làm sao nhìn mặt ai nữa”

Nàng gục đầu vào vô lăng, mặt đỏ rưng đầy quẫn bách.

Một tuần sau ngày quốc khánh Nam việt.

Trương Hào đang ngồi đối diện Trầm,ánh mắt nhìn chằm chằm Trầm, hắn rất muốn đấm vào mặt tên bệnh nhân này. Mọi thứ hoàn hảo mà hắn vạch ra đều bị tên bệnh này đạp nát, đã vậy lại còn cưỡng hôn nữ thần trong lòng hắn, không thể tha thứ được.

“Anh vào đây làm gì?’

Tuệ Như vừa đến thấy Trương Hào.

“Anh đến xem bệnh nhân, em hôm nay lại trị liệu cho anh ta?..có tiến triển gì không?”

“Chuyện này không liên quan đến anh, anh đã không tham gia trị liệu và công bố không có thuốc trị rồi mà”

Tuệ Như lạnh nhạt trả lời,nàng không thích Trương Hào, nhìn vẻ ngoài đầy lịch lãm quan tâm người khác nhưng thật ra sau lưng làm rất nhiều chuyện xấu, ông ngoại có gửi cho nàng một xấp tài liệu tội ác của hắn.

“uhm..anh đã lỡ kết luận quá sớm,trị liệu của em bước đi vĩ đại trong nên y học, nếu thành công chữa trị “trầm cảm nguy hại” em sẽ là ngôi sao sáng giá nhất nền y học, anh chúc em thành công, anh xin phép”

Nở nụ cười hiền hòa, Trương Hào lịch thiệp ra về..

Tuệ Như nhìn hắn ra đóng cổng ra về, thở phào một hơi, nàng không thích ở gần Trương Hòa, luôn có cảm giác bất an.Nàng nhìn Trầm:

“ Nguyễn Trầm, a có thể nghe tôi nói không, nếu như anh không phản ứng, tôi sẽ trị liệu theo phương pháp mới”.

Nàng đã nghiên cứu cả tuần chỉ có một kết luận cho trường hợp của Trầm: “ cần kích thích tột độ mới tỉnh dậy”.Nàng nhìn vào ánh mắt vô thần của hắn:

“ Ok.. Ngày may tôi sẽ bắt đầu trị liệu..”

Trong những ngày tiếp theo, Tuệ Như luôn trong vui vẻ, thích thú, có lẽ từ bé đến giờ nàng chưa bao giờ được cười nhiều như vậy.” Hứ, do anh bất nhân đừng trách tôi bất nghĩa, dám cướp nụ hôn đầu của lão nương, lại còn làm lão nương xấu hổ không dám gặp ai cả tuần”.

Vừa nghĩ nàng vừa trang điểm thật đẹp cho một cái đầu “ma nơ canh”, xong việc nhìn về Trầm giọng ngọt chảy nước:

“ Trầm Trầm của em, em yêu anh nhiều lắm..chụt chụt..hức hức”

Vừa chặn miệng nhịn cười vừa đưa đầu manocanh lại sát môi Trầm, lại nũng nịu:

“Tình yêu của đời em, cắn đôi môi mọng nước của em đi..ưm..anh khát không, người ta đang ngậm nước nè..mớm cho anh nhé..chuuuuuu”

Tay phải đưa đầu manocanh day day hôn môi Trầm,tay trái cầm giấy viết các đoạn ngôn tình nhão nhoẹt..

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hảo Hữu Tử Vong: Ngã Tu Vị Hựu Đề Thăng Liễu

Copyright © 2022 - MTruyện.net